Sáng hôm sau, khi những tia nắng ấm xuyên qua cửa sổ, rọi vào 1 khuôn mặt xinh đẹp đang ngủ say. Như Lam nhíu mày mơ màng tỉnh giấc, nhìn căn phòng lạ hoắc không phải là phòng của bảo bối mình cô tròn mắt kinh ngạc, và rồi những hình ảnh tối qua hiện ra trong đầu cô, rất chân thực rất sống động, mặt cô thoáng chốc đỏ đến tận mang tai. Mọi biểu cảm trên mặt cô đã được anh thu vào tầm mắt của mình. Anh đã dậy từ sớm nhưng vì muốn được ôm cô lâu hơn nên anh mới giả vờ như mình đang ngủ. Cô nhẹ nhàng ngồi dậy định bước xuống giường, nhưng cánh tay đã bị ai đó kéo mạnh lại, vì không có đề phòng nên cô mất đà rơi vào 1 lòng ngực ấm áp, giọng anh dịu dàng trên đỉnh đầu cô:" Bảo bối em muốn đi đâu?"
_Tôi...tôi muốn về phòng. Cô đỏ mặt trả lời, anh ta dậy từ bao giờ vậy không biết.
_Đây là phòng của em. Anh vẫn ôn nhu ôm chặt chặt còn hôn nhẹ vào đỉnh đầu cô 1 cái .
_Không phải...thả ra tôi muốn về phòng bảo bối. Cô cố gỡ tay anh ra nhưng không được.
Anh trở mình đè cô dưới thân, nghiêm giọng nhắc nhở:" Bảo bối, em mà còn nhúc nhích thì đừng trách anh ăn em."
Cô giật mình vội nằm yên không dám động đậy gì nữa, anh nhướn mày sao lại nghe lời thế không biết, anh ước gì lúc này cô đừng nghe lời mình vì lửa trong người anh đã cháy lên rồi. Cố đè nén dục vọng,giữ giọng bình thường, anh nói:" Ngoan, ngủ thêm 1 chút nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-cung-chiu-vo-cu/1328059/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.