Hàn Bối Bối vừa nhảy chân sáo vừa lẩm nhẩm bài hát quen thuộc nào đó. Khi đi đến khu vườn thì nhìn thấy bóng người đang đứng ngẩn ngơ ở đó. Cô dừng lại, khóe miệng cười gian....
Lâm Vương như bị lạc vào một thế giới khác, không để ý có người đang đứng sau.
Khà khà...
Bối Bối chuẩn bị tư thế sẵn sàng, tay nắm thành quyền, nhếch miệng. Bàn tay trắng mịn tung cước về phía Lâm Vương.
Như có một thứ gì đó làm Vương tỉnh lại. Cậu thu lại nụ cười, đôi mắt híp lại sâu thẳm, toàn người thoát ra sát khí. Đôi chân nhẹ nhàng di chuyển quay về phía người đánh lén, đỡ lấy đòn đối phương.
- Bối Nhi, sao lại là em? - Lâm Vương sửng sốt ngạc nhiên. Đôi mắt sâu thẳm bỗng trở nên mềm mại.
- Sao lại không phải là em? Không nói nữa, anh mau tiếp chiêu đi!
Nói rồi, Bối Bối đá chân lên phần vai của Lâm Vương. Cậu chỉ dùng tay nhẹ nhàng đỡ lấy sợ làm cô bị thương.
- Vương ca ca, anh mà không tiếp chiêu cẩn thận, em sẽ không chơi với anh nữa!
Bối Bối tức giận. Cảm giác lòng tự trọng bị tổn thương. Rõ ràng cô dùng lực nhiều như vậy mà tại sao Vương ca ca lại có thể chỉ dùng một tay nhẹ nhàng đỡ lấy?
Lâm Vương cười khẽ:
- Được được, anh tiếp chiêu của em!
Ngay lúc vừa nói xong, Lâm Vương đã dùng tay trái của mình cầm lấy tay kia của cô xoay một vòng. Chân vòng một lượt vào chân cô. Bối Bối nhanh mắt nhìn thấy nhảy lên nhưng Lâm Vương kịp thời khóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-cung-chieu-vo-ong-xa-kiem-tien-cho-ba-xa-dai-nhan/1456347/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.