Gió se se lạnh mang theo một chút ấm áp báo hiệu mùa hè gần kề. Làn gió nghịch ngợm chui qua khe cửa làm cho vài tờ giấy trên bàn động đậy, nhẹ nhàng thổi qua gương mặt tuấn tú giống như sợ hãi quấy rầy người đang lơ mơ buồn ngủ ở trong phòng.
Tô Dục mang theo vẻ lười biếng ưu nhã nghiêng người trên sofa lật văn kiện, tay phải tùy ý đong đưa ly rượu, ly rượu tản ra ánh sáng xinh đẹp cùng mùi vị thơm ngát. Tất cả đều không có gì sai, nếu như...
Liếc nhìn trợ lí ở bên cạnh đang dùng ánh mắt quỷ dị nhìn mình, tí tí ngó hắn như có chuyện gì khó nói.
Tóm lại là có chuyện gì? Tô Dục có chút buồn bực. Nếu như nhớ không lầm thì ngay từ khi bước vào công ty tất cả cũng dùng ánh mắt này nhìn hắn. Lúc đó hắn còn tưởng mình suy nghĩ qua nhiều, nhưng là...
Đương trợ lí một lần nữa che đi ánh mắt của mình, điều đó làm cho Tô Dục không nhịn được mà bỏ văn kiện trong tay xuống rồi ngẩng đầu lên theo thói quen mà dịu dàng dò hỏi trợ lí “vất vả, cần cù” của mình. Thầm nghĩ trong đầu: Nếu như không nhận được đáp án mà mình hài lòng, hắn nhất định sẽ cho tên trợ lí này “vất vả, cần cù” một hồi.
Đương trợ lí thấy khóe miệng Boss nhà mình giương lên một nụ cười liền không nhịn được mà chảy xuống hai hàng nước mắt. Chẳng lẽ Boss đã phát hiện ra điều gì? Nếu như thật thà nói ra sự thật hắn có thể hay không sẽ bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-cung-chieu-tinh-nhan-yeu-nghiet/201179/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.