Thiển Hạ không trở về, hiện tại cô không hề muốn trở về bởi cô không biết sau khi trở về nên làm như thế nào, một là vẫn quyết tâm làm kẻ gian trộm đi bản kế hoạch kia hay vẫn tiếp tục miễn cưỡng cười vui vẻ?
Lòng của cô trở nên hoang mang lo sợ, thân thể giống như một linh hồn u buồn, ở trên đường đi tới đi lui, đến khi trời đổ mưa, cô cũng không biết.
Mãi đến khi nước mưa lạnh lẽo xối xuống mặt và thân thể của cô, đến khi cảm giác mát lạnh bất ngờ xuất hiện thì cô mới ngẩng đầu nhìn lên trời, thấy trên không trung những giọt nước cứ thi nhau rớt xuống, hoá ra là trời mưa rồi.
Vũ Nhi, bình thường cô bé luôn thích nhất trời mưa như thế này, hiện tại nhìn thấy mưa làm cô nhớ đến Vũ Nhi thì lại càng đặc biệt thích hơn.
Cô ngẩng mặt lên, nhắm mắt lại, nhảy múa dưới cơn mưa.
Dáng múa của cô rất đẹp, tựa như một thiên thần lạc đường vào cuối mùa hoa nở, nhưng cũng mang đậm một nét đẹp bi thương.
Cô tận tình hưởng thụ sự thích thú khi nhảy múa trong mưa, nên cô cũng quên mất hình ảnh Tần Trác Luân và người phụ nữ kia ôm hôn với nhau, cô cho rằng chính mình nên quên đi thì khi gặp mưa cô mới vui vẻ được.
Nhưng mà, có người lại không thể nào chịu được việc cô cứ ở trong mưa như vậy, người nọ cách cửa kính xe nhìn cô ở trong mưa vừa khóc vừa cười, hắn nhìn mà trong lòng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-con-duoc-me-trom-di/2453413/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.