Thiển Hạ đi lên phòng ngủ trên lầu nhưng cũng không mở ti vi.
Cô nằm dựa vào đầu giường, nhìn toàn bộ gian phòng, mặc dù cũng có một đoạn thời gian anh không có trở lại nơi này, tuy nhiên đây vẫn là chỗ ở của anh.
Cô nhớ mùi của anh, cô ôm lấy một cái gối đầu rồi nhắm mắt lại cẩn thận ngửi tư vị của nó, trừ mùi vị thơm mát của ánh mặt trời bên ngoài, còn có một mùi vị nhàn nhạt giống như mùi của riêng anh vậy.
"Đang làm gì, ưa thích gối đầu của tôi như vậy? Vừa ôm vừa hôn, có phải đang nghĩ tới tôi hay không, nghĩ tới lời nói của tôi, trong khi bản thân tôi lại không ở chỗ này, không phải cô lấy gối đầu biến thành là tôi chứ?"
Tần Trác Luân bước lên lầu, thấy trong ngực cô đang ôm gối đầu của mình, đồng thời cũng thân cận với gối đầu của mình như vậy, khiến anh cũng có chút ghen tỵ với nó rồi.
"Người nào nói, ai nói là tôi nhớ anh lắm, tôi chỉ là nhớ nhung cái gối đầu thôi, đúng, chính là nhớ nhung gối đầu, thế nào, không được sao?"
Cô âm thầm le lưỡi một cái, mồ hôi lạnh cũng muốn nhỏ xuống, thế nào anh lại lên tới rồi, cô còn tưởng rằng anh vẫn ở dưới lầu xem tin tức đấy.
"Thật là làm cho người khác đau lòng, hiện tại thời gian vẫn còn sớm, tôi không ngủ được, không phải cô nghĩ tới tôi sao nhưng tôi nhớ cô."
Tần Trác Luân cũng lên giường nằm bên cạnh cô, vừa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-con-duoc-me-trom-di/2453397/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.