"Thiển Hạ, cậu đã tỉnh, cậu rốt cuộc tỉnh, thật xin lỗi, nếu không phải vì tìm mình, cậu cũng sẽ không ngã bệnh, cậu biết không, cậu đã ngủ mê man hai ngày rồi, có đói bụng hay không, bởi vì cậu đều nằm ngủ mê man nên chúng ta cũng không cho cậu ăn cái gì được, hiện tại cậu đã tỉnh lại thì nhanh ăn một chút gì bổ sung lại thể lực, mà cậu hết sốt rồi, nhưng đầu còn đau không?"
Sáng sớm tỉnh lại, Thiển Hạ mới vừa mở mắt thì nghe thấy Điềm Điềm nói một tràng dài, cô lập tức lộ ra một nụ cười, nhẹ nhàng lắc đầu bảo cả đám người Điềm Điềm và Y Đồng đừng lo lắng, nhất là thấy Điềm Điềm đã bình an trở về thì một tảng đá lớn trong lòng của cô cũng rơi xuống.
"Mình đã ngủ hai ngày sao, không trách được sao lại cảm thấy đói bụng, hai ngày nay đều là do cậu tự đút cho mình ăn?"
Cô giống như nhìn thấy một người đàn ông đút cô ăn cái gì đó, lại ở bên tai cô dịu dàng dụ dỗ, có phải là cô ngủ mê man nên sinh ra ảo giác mơ hồ hay không?
"Mình và Y Đồng thay phiên nhau, À, vậy để mình đi múc cháo cho cậu, cậu chờ một chút là có thể ăn một bát cháo thơm ngát rồi."
Điềm Điềm nghe thấy Thiển Hạ bảo đói bụng nên nhanh chóng đi múc cháo.
Ăn xong bát cháo, thể lực hình như cũng khôi phục, Tô Thiển Hạ muốn đi tắm.
"Thiển Hạ, may có cậu nhờ vị Lãnh tiểu thư kia giúp một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-con-duoc-me-trom-di/2453370/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.