Bầu trời thật quang đãng.
Gió chậm rãi lay động những bông hoa trên giàn hoa trồng ở ngoài lan can.
Đứng ở vườn hoa không trung tầng thứ năm mươi của khách sạn ngắm xuống, tất cả lầu dưới đều có vẻ hết sức nhỏ bé
Đông Lí Lê Hân yên lặng ngồi ở một vị trí dán chặt trước lan can, vừa thong thả thưởng thức cà phê, vừa chẳng có mục đích ngắm nhìn phương xa. Lúc này, hắn đang đợi một người, một người khống chế được hành động tự do của Lan Sơ và đứa bé.
Ngày hôm qua sau khi đã điều tra xong thân phận của đối phương, hắn cũng đã thông qua đường giây hữu hiệu, gửi lời mời đến người kia. Nếu như hắn chỉ là một người bình thường, có lẽ đối phương sẽ không đến nơi hẹn. Nhưng hắn là CEO tập đoàn Đông Lí, tin tưởng đối phương cũng sẽ không cự tuyệt lời mời của hắn. Về phần đối phương khi nào đến, sau khi đến có hay không sẽ đối với hắn tiến hành quan sát một đoạn thời gian. Vậy hắn cũng không thể biết được, cũng sẽ không lãng phí thời gian cùng tinh lực đi suy tính. Hắn chỉ muốn nhất định bảo trì chút thoải mái trước mắt này, tin tưởng đối phương sẽ rất nhanh xuất hiện.
Quả nhiên, Đông Lí Lê Hân mới uống xong nửa ly cà phê, thì có một người không nhanh không chậm đi tới bên cạnh hắn. "Xin hỏi, là Đông Lí tiên sinh sao?"
Đông Lí Lê Hân ngẩng đầu lên, khẽ mỉm cười lễ phép, lên tiếng: "Là tôi. Mẫn tiên sinh mời ngồi."
"Không biết Đông Lí tiên sinh tìm tôi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-cho-toi-muon-sinh-em-be/1219707/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.