Mẫn Huyên đối với việc chăm sóc Lan Sơ và đứa bé, tuyệt đối là cẩn thận. Ăn, mặc, ở, đi, tất cả đều là tự mình tỉ mỉ xử lý. Trừ bỏ ý nghĩ ban đầu của Lan Sơ cũng không phải là muốn ở nhà Mẫn Huyên, trừ bỏ Lan Sơ không thể mang theo cục cưng không thể đi ra khỏi cổng. Không thể không nói, cuộc sống Lan Sơ ở nhà Mẫn Huyên, thật thoải mái tới cực điểm.
Chỉ là bởi vì cũng không phải là chủ ý lúc đầu, cho nên, bất luận Lan Sơ và cục cưng được Mẫn Huyên chăm sóc tốt như thế nào. Trong lòng Lan Sơ đều thủy chung khó bình ổn hậm hực. cô kiên quyết không cùng Mẫn Huyên nói một câu, cũng không cho Mẫn Huyên có bất kỳ cơ hội đến gần cục cưng.
Đối với lần này, Mẫn Huyên bất lực. Hắn có thể uy hiếp Lan Sơ, nhưng hắn không hy vọng Lan Sơ vì thế càng thêm căm hận hắn.
Hai lần chuyển đi chuyển lại như vậy, cục cưng cũng đã hơn sáu tháng tuổi rồi.
Khu vực cách xa thành phố, nhiệt độ, luôn là sẽ thấp một chút. Cho dù là ở rừng núi vắng vẻ, gió nhẹ nhàng khoan khoái, cũng đã mơ hồ để lộ ra hương vị đầu mùa hè.
Lan Sơ thường ôm cục cưng, đứng ở trước cửa sổ sát đất phòng ngủ, nhìn tường cao bốn phía. Rõ ràng trong lòng muốn bay nhảy ra ngoài, nhưng lại bất đắc dĩ không có thêm đôi cánh. Nhưng nếu cô là một người độc thân, có lẽ cô có thể miễn cưỡng thoát ra ngoài. Nhưng cô hiện tại mang theo cục cưng. Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-cho-toi-muon-sinh-em-be/1219704/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.