Buổi trưa, Đông Lí Lê Hân đi ra ngoài cùng với mẹ của hắn sau khi ăn cơm trưa xong vừa về tới công ty, lập tức cảm thấy không khí trong công ty hình như có một chút không đúng lắm. Thời điểm hắn sắp đi đến phòng làm việc của hắn, đột nhiên Uông Tĩnh Phong không biết từ nơi nào nhảy ra kéo hắn lại.
"Ba cậu tới." Uông Tĩnh Phong thần thần bí bí tiến tới trước mặt của Đông Lí Lê Hân, đè thấp giọng nói xuống.
Nghe vậy, Đông Lí Lê Hân không khỏi nhíu mày. Hắn yên lặng đẩy Uông Tĩnh Phong ra, đi vào phòng làm việc.
Vừa vào cửa, Đông Lí Lê Hân liền nhìn thấy một người đàn ông trung niên mặc quần áo thoải mái màu vàng nhạt, đang đưa lưng về phía hắn đứng ở trước cửa sổ sát đất phòng làm việc, an tĩnh ngắm nhìn phương xa. Nhìn dáng người, ba hắn hình như cũng không có thay đổi quá lớn.
Đông Lí Lê Hân giọng nói lạnh lùng hỏi: "Có chuyện gì không?" Nói xong, hắn tiện tay đóng cửa ban công lại, chắn khuôn mặt hóng chuyện của Uông Tĩnh Phong ở ngoài cửa.
"Không có gì, ta không thể tới xem con trai ta sao?" Người đàn ông trung niên theo tiếng nói xoay người lại, mỉm cười nhìn Đông Lí Lê Hân còn đứng ở cửa. Dấu vết năm tháng, cũng không lưu lại quá nhiều dấu vết trên khuôn mặt người đàn ông trung niên. Nhưng hai bên tóc mai của ông cũng đã thấy hoa râm. Giữa hai lông mày, rất giống Đông Lí Lê Hân.
Đông Lí Lê Hân không có đáp lời, hắn yên lặng đi tới trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-cho-toi-muon-sinh-em-be/1219689/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.