Sau ngày hôm đó, mỗi ngày cô đều đến thư viện như cũ, hơn nữa mỗi ngày đều cầm sách, ngồi ở chỗ đó.
Hình như là vì cô đang chờ người thần bí đã đưa khăn giấy cho cô xuất hiện,nhưng mà không biết vì sao cô chưa từng thấy người đó xuất hiện.
Cô không biết, rốt cuộc người đó là con trai hay là con gái. Nhưng mà côrất thích mùi vị lưu lại trên tờ khăn giấy đó, cô cứ nghĩ là dựa vào mùi hương lưu lại ấy sẽ tìm được người kia, nhưng mà cho đến tận bây giờvẫn chưa tìm được.
"Bây giờ vẫn cò có người đọc sách ở đây sao?!" Một nam sinh đẹp trai đi tới, khi nhìn thấy Cổ Ngấn Nhi, rõ ràng hơisửng sốt một chút. Vào giờ này không phải các học sinh đều đang ở phòngăn sao? Tại sao chỗ này vẫn có người chứ?
Cổ Ngấn Nhi ngẩng đầunhìn anh một cái, anh là một nam sinh rất đẹp trai, hơn nữa còn rất rựcrỡ, cô không biết nam sinh này. Cũng không biết anh học khóa nào, nhếchmiệng mỉm cười bày tỏ sự thân thiện!
Khâu Dật Phàm nhìn cô mộtcái, mặc dù anh cảm thấy hơi kỳ quái vì lại có người đọc sách ở đây vàogiờ này, nhưng mà anh vẫn bỏ qua. Nếu như không phải bởi vì buổi chiềucó bài kiểm tra thì anh cũng sẽ không đến đây tìm tài liệu vào lúc này.
Trên người anh có mùi hương cam thảo nhàn nhạt, mặc dù cô không biết có phải là nam sinh này hay không, nhưng mà cô vẫn là vụng trộm nhớ kỹ khuônmặt của nam sinh này.
Lặng lẽ cảm ơn người đã đưa khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-cho-cuop-me-toi/17129/quyen-2-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.