"Cô không nói? Cô cho rằng cô có thể không nói sao?" Dạ Thiên nhìn Aimee đang ngồi ở trên giường. Cho dù cô ta không muốn nói, bọn họ cũng cóbiện pháp bắt cô ta nói ra.
"Tại sao không thể? Mặc dù hiện tại tôi đã bị các anh bắt lại, vậy thì như thế nào? Anh cho
Rằng, các anh có thể dùng sức mạnh đối với tôi sao?” Cô không tin bọn họ sẽ làm ra chuyện như vậy, hơn nữa Cung Hình Dực cũng không giống loạingười như thế.
“Thế cô cho rằng cô có bản lĩnh để chúng tôi phải dùng đến sức mạnhsao?” Phong cười lạnh. Người phụ nữ này hình như hơi bị tự kỷ!
Đối với người phụ nữ như vậy, anh thật sự chẳng cảm thấy hứng thú chút nào!
Nhìn bề ngoài của cô ta, cũng có xinh đẹp đâu chứ?
Hơn nữa, lại còn là một người ngu ngốc, cho dù trên đời này không cònphụ nữ đi chăng nữa thì anh cũng sẽ không có hứng thú với loại phụ nữnày!
Cô ta vẫn nên tiết kiệm nước miếng đi thì hơn! Nếu có khát, bọn họ cũng sẽ không lấy nước của cô ta uống.
“Anh… Aimee nhìn Phong chằm chằm. Người đàn ông này không thể nói chuyện dễ nghe hơn một chút sao? Lại nói, cô là phụ nữ, chẳng lẽ không thể cho cô một chút mặt mũi nào sao?
“Tôi thế nào? Nhìn của bộ dáng này của cô, cũng biết là không ai thích.Câm miệng lại đi, nếu như còn nói nữa tôi sẽ ném cô từ đây xuống dướiđấy!” Nơi này là tầng thứ hai mươi mấy, ném từ nơi này xuống, chỉ có thể chết thảm!
“Phong, cậu đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-cho-cuop-me-toi/17120/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.