"Dao Dao. . . " Anh đột nhiên gọi tên cô, một tay cũng đặt lên bên đẫy đà kia của cô, hơi thở của anh phả ra trên nơi đẫy đà đó mang theo cảm giác trước nay chưa từng có khiến cho cô run rẩy. "A. . ." Tay của anh vuốt ve ngực cô làm cho cô có chút khó chịu. Bên trong cơ thể cô dường như có một đốn lửa đang nhen nhóm dấy lên. Cô cảm thấy mình cần cái gì đó, nhưng cô không biết mình rốt cuộc đang cần cái gì? "Ân . . . Dực. . . " Thanh âm của cô cũng trở nên vô cùng mềm mại, đáng yêu. Tay của anh giống như mang theo một cỗ ma lực, đốt lên một cảm giác không biết phải biểu đạt thế nào trong cô. Tay của anh cũng chầm chậm di chuyển xuống dưới, cho đến. . . . Tống Tâm Dao trợn mắt thật to nhìn Cung Hình Dực, tay của anh lại . . . "Ách. . . Không. . . Không thể. . . Bỏ. . . " Tay của anh tại sao có thể đưa đến nơi đó, khiến cho cô thật xấu hổ. Tay của anh thật là nóng, giống như mang yheo lửa đốt vậy. "Dao Dao, cho anh!" Giọng nói của Cung Hình Dực vừa khàn khàn vừa cực kỳ ấm áp. "Ân . . . Dực. . . Em . . . Em. . .Thật. . . Thật sự rất khó chịu. . ." Đêm bốn năm trước, cô không biết bọn họ xảy ra bao nhiêu lần quan hệ, thế nhưng lần đó là do cô bị bỏ thuốc, thần trí hỗn loạn, coi hoàn toàn không biết anh đối đãi với cô như thế nào. Cô cũng đã từng nghĩ lại, nhưng mà cái gì cũng không nghĩ ra, không thể nhớ lại được. "Dao Dao, có phải em đã quên, bốn năm trước . . . cảm giác kia?" Cung Hình Dực đột nhiên rời khỏi môi cô, tựa vào bờ môi cô hỏi. "Em. . . Em không biết. . . Không biết. . . Nhưng mà. . . nhưng mà. . . Hiện tại, em thật. . . thật khó chịu. . ." Cô thật sự rất khó chịu. Trong cơ thể giống như có một ngọn lửa đang thiêu đốt khiến cho cô muốn một thứ gì đó, hoặc là làm một chuyện gì đó mới có thể giải tỏa cảm giác khó chịu này. "Anh hiện tại sẽ lamg em nhớ lại cảm giác bốn năm trước. . ." Anh kéo tay cô để cho cô tự mình cảm nhận anh kích động. "Ách. . ." Tay Tống Tâm Dao đi đến địa phương kia, nóng như lửa khiến cô lập tức rút tay về. "Dao Dao, giao cho anh được không?" Tống Tâm Dao lắc đầu, cô có thể cảm nhận được chuyện sắp xảy ra, liều mạng lắc đầu. "Em không muốn anh sao?" Tống Tâm Dao không biết, cô lắc đầu một cái, rồi lại gật đầu một cái, hoàn toàn không biết mình muốn làm gì. " Dực,. . . Em. . . Thật. . . Thật khó chịu. . ." Cô giãy giụa thân thể dưới người anh, dường như chỉ có như vậy cô mới có thể thoải mái một chút. "Sẽ không khó chịu, lập tức sẽ tốt." Cô hiện giờ cũng đã bị ** bao phủ. Anh có nói nhiều hơn nữa cô cũng chỉ có thể rên rỉ đáp lại anh. Hoặc là nói với anh cô rất khó chịu. "A. . . Đau. . . " Cô trừng lớn đôi mắt nhìn Cung Hình Dực, anh đang làm cái gì vậy? "Không đau, một chút nữa sẽ không đau." Cô thật chặt, chặt đến nỗi khiến cho anh nghi ngờ, có phải cô đã từng sinh con hay không. "A. . . Anh đi ra . . . Thật là đau!" Hạ thân tê dại đau, khiến cho kí trí của cô trở lại. "Không đau, một lúc nữa sẽ không đau đớn. Vì anh, nhịn một chút có được không?" Nhìn cô nhíu chặt chân mày, anh cúi đầu hôn lên môi cô, muốn di chuyển sự chú ý của cô. " Không cần, anh đi ra ngoài đi, thạt sự rất đau!" Nhớ lúc đầu khi sinh Kỳ Kỳ, cô rất đau, cô đai rất lâu nhưng mà bây giờ coi không sinh Kỳ Kỳ sao cũng đau như vậy. Anh tại sao có thể làm vậy? Tại sao kgi chưa có sự đồng ý của cô đã làm vậy với cô? Rõ ràng không phải là lần đầu tiên tại sao vẫn đau như vậy chứ. Cô không cần. . . Cô liều mạng uốn éo người, dùng tay vỗ lưng Cung Hình Dực. " Dao Dao, đừng cử động nữa!' Trên trán Cung Hình Dực đã sớm chảy đầy mồ hôi. Tống Tâm Dao nghe ra trong giọng nous của anh cũng mang theo khổ sở. Miwr đôi mắt rưng rưng nước mắt ra nhìn anh, cô thấy trên trán anh đã thấm ướt mồ hôi. "Dực, anh cũng sẽ đau sao?" Cô không biết là anh cũng sẽ đau a! "Ngoan, không nên cử động, rất nhanh sẽ hết đau!" Cung Hình Dực cúi đầu, hôn lên môi cô. Không biết qua bao lâu, cảm giác đau đớn ở hạ thân quả thực đã giảm bớt, cũng cho cô một cảm giác khác. "Ân. . ." Cảm thấy cô đã bắt đầu thích ứng, Cung Hình Dực di chuyển một cái lại thấy cô rên rỉ. "Vẫn còn đau sao?" Nhìn gò má ửng hồng của cô cùng đôi mắt mê ly kia, anh có chút không thể nhịn được nữa. "Không. . . " Cho đến khi nghe thấy cô một tiếng không này, anh mới bắt đầu tiếp tục việc đang làm với cô. Bên trong phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc của đàn okng cùng riếng ngân yêu kiều của phụ nữ. Không biết qua bao lâu mới yên tĩnh lại. Nhưng là, chỉ một lát sau lại dậy sóng lên xuống, cho đến khi trời sắp sáng, trong phòng mới thực sự yên tĩnh lại. Buổi sáng này, Tống Tâm Dao cùng Cung Hình Dực đều ngủ quên, đến khi họ thực sự tỉnh lại đã là hơn một giờ chiều. Tống Tâm Dao mở nắt ra, nhìn thấy đầu tiên là Cung Hình Dực đang mỉm cười nhìn cô. "Tỉnh!" Âm thanh của anh cực kỳ dịu dàng, nhớ tới chuyện đêm qua, Tống Tâm Dao lại đỏ mặt. Cô cảm thấy trên người mình, chỗ nào cũng đau nhức, xương cốt cũng muốn gãy hết rồi. Động đạy một chút lại pgats hiện. . . Mình đang dính chặt trong ngực Cung Hình Dực mà hai chân của anh lạo gắt gao kẹp chặt hai chân của cô, giống như không muốn cho cô đứng lên. "Buông em ra!" Tống Tâm Dao nghiêm mặt, muốn anh bỏ chân ra. "Hôn anh, anh sẽ thả em ra!" Cung Hình Dực đưa mặt tới gần. "Ghét, đừng tới gần!" Mặt Tống Tâm Dao cũng sắp đỏ giống quả táo. "Hôn anh một cái!" Cung Hình Dực mới không buông cô ra, cô chưa từng chủ động hôn anh, nếu như thả cô ra, không biết đến bao giờ bọn họ mới có một đêm như ngày hôm qua. Đêm qua, anh quả thực đủ điên cuồng, cô khiến anh cầm giữ không nổi, chỉ muốn mỗ ngày đều vây cô ở trên giường, một ngày muốn coi vài chục lần để cô không xuống giường được. "Đừng làm rộn ..., Kỳ Kỳ nhất định tức giận, tối hôm qua em còn hứa buổi sáng sẽ làm mỳ cho nó ăn." Nhớ tới tối qua đồng ý với Kỳ Kỳ, buổi sáng sẽ nấu mì cho nó ăn , nhưng mà cô lại bởi vì đêm qua quá điên cuồng, mà ngủ thẳng tới một giờ trưa, Kỳ Kỳ nhất định là hận chết cô. "Mẹ đã làm cho nó ăn rồi, nhanh lên nào, hiện tại em phải theo anh, ông xã của em, đừng có cả ngày chỉ nghĩ tới con trai, bà xã, mau hôn anh một cái." Cung Hình Dực biết cô nhớ tới con trai. "Chỉ một cái?" "Chỉ một cái!" Cung Hình Dực buồn cười nhìn cô. "Được rồi!" Tống tâm Dao ở trên môi anh in lên một nụ hôn, nhưng mà Cung Hình Dực làm sao có thể thỏa mãn, trực tiếp ôm mặt của cô, thực hiện nụ hôn lưỡi tiêu chuẩn. Đến khi kết thúc nụ hôn, Tống tâm Dao đã sớm ngã ở trong lòng anh. Mà không biết lúc nào thì cô đã nằm ở trên người Cung Hình Dực. "Ghét, nói chỉ một cái, tại sao có thể gạt em!" Tống Tâm Dao sau khi khôi phục một chút hơi sức, liền mở miệng mắng. Hết chương 40
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]