"Nó. . . . . . tè dầm nha !"
"Ha ha ha. . . . . ." Tống Kỳ Kỳ cười vô cùng lớn.
"Ha ha ha. . . . . ." Cung Hình Dực cười to.
"Ha ha ha. . . . . ." Triệu Tâm Nguyệt cũng cười to.
"Khục khục khục. . . . . ." Tống Hàm Quân nén cười.
"A a a. . . . . ." Tống Tâm Dao phát điên.
Trừ Tống Tâm Dao, mấy người kia, hiện tại đều vui vẻ cười to.
Mà cô, hiện tại thật sự rất muốn tìm một cái lỗ để chui vào. Triệu Tâm Nguyệt, vì sao chuyện gì mẹ cũng nói ra hết vậy?
Ngay cả chuyện này cũng nói ra, về sau cô làm sao dám gặp người khác.
Cô thật không còn mặt mũi gặp Cung Hình Dực, cũng không còn mặt mũi nhìn Kỳ Kỳ rồi !
"Tốt lắm, mẹ, Kỳ Kỳ không cười! Mẹ không cần tức giận!" Kỳ Kỳ thấy sắc mặt Tống Tâm Dao đen thui, liền ngưng cười an ủi.
"Cái tên tiểu tử thúi này, cười cũng đã cười rồi, giờ mới biết mẹ đang tức giận à?" Tống Tâm Dao xem ra thật sự rất tức giận.
"Bà xã, đừng tức giận nữa! Nhiều nhất, về sau để ông nội kể cho em nghe chuyện anh lúc nhỏ được không!" Cung Hình Dực đây chẳng qua là đang dụ dỗ cô.
Bởi vì, từ nhỏ đến lớn, anh cũng không có làm ra chuyện đáng buồn cười nào, anh vẫn luôn là một người con trai chững chạc.
"Hừ. . . . . ." Cô tức giận quay đầu đi.
Kỳ Kỳ cùng Cung Hình Dực liếc mắt nhìn nhau, một đôi bàn tay cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-cho-cuop-me-toi/17063/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.