Ngày hôm sau, Cầu Lỵ không ra khỏi cửa, chỉ ngồi trên ghế sa lon nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ ngẩn người, mà Vi An lại gọi điện thoại quốc tế về Đài Loan, hưng phấn nói đến chuyện quà tặng cùng bạn trai.
Đột nhiên, chuông cửa vang lên.
"Chị em, mở cửa dùm!" Ôm điện thoại không bỏ được Vi An buông tay che ống nói gọi Cầu Lỵ.
"A!" Cô lấy lại tinh thần, đứng dậy đi mở cửa.
"Tiểu thư, xin chào, xin hỏi tiểu thư Cầu Lỵ có ở đây không?" Đứng trước cửa chính là người đàn ông trẻ tuổi đang cầm một bó hoa hồng màu trắng to.
"Là tôi. Xin hỏi anh là?"
" Xin chào, tiểu thư Cầu Lỵ, tôi là nhân viên tiệm bán hoa phái tới, có vị tiên sinh tặng hoa cho cô, phiền cô ký nhận." Cậu ta đem hoa hồng cùng bút đưa đến trong tay cô.
"A, được." Này người nào đưa vậy? Cầu Lỵ trong lòng suy nghĩ, tay cũng không ngừng, ký tên ký nhận trên sổ ghi chép.
"Cám ơn." Cậu ta gật đầu nhẹ, rất nhanh rời đi.
"Người nào tặng hoa à?" Nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, Vi An vội vàng kết thúc điện thoại, sôi nổi chạy tới, nhận lấy hoa của cô nhìn trái nhìn phải." Oa! Thật là đẹp! Nhất định là rất đắt! Ah... có tấm thiệp!"
"Có thiệp?" Cầu Lỵ đóng cửa lại, đi về phía Vi An.
"Đúng! Cậu nhìn đi, ở chỗ này." Vi An từ trong bó hoa rút ra thiệp nhỏ đưa cho cô.
Cầu Lỵ nhận lấy thiệp nhỏ màu vàng phấn, mở ra nhìn, bên trong dùng tiếng Anh viết, chữ viết hết sức cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-chau-uc/33645/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.