Ngước mắt, trong mắt đầy nước.
Cửa thủy tinh của sân bay chiếu rọi gương mặt tiều tụy, sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt chán nản.
"Hải Dụ. . . . . . Cô không sao chứ. . . . . ." Nhìn bộ dạng như muốn bất tỉnh của cô, Thiệu Hành không nhịn được hỏi .
". . . . . ." Hạ Hải Dụ dùng sức lắc đầu, một câu cũng nói không nên lời.
Không phải anh ấy. . . . . . Không phải anh ấy. . . . . . Đương nhiên không phải anh ấy. . . . . .
Tiểu Tiểu đã nói trong tin nhắn, anh đi San Francisco rồi. . . . . .
Cô còn ở ảo tưởng gì. . . . . Cô còn khờ dại cho là mình có thể nhìn thấy anh . . . . . Không thể. . . . . . Không thấy được. . . . . .
Đầu có chút choáng váng, chênh lệch giờ giấc, hơn nữa thân thể cô yếu đuối không chịu nổi. . . . . .
Chợt nghĩ đến cục cưng ở xa, cổ họng liền dâng lên một cỗ chua xót, cô để cục cưng ở lại, nhưng bây giờ lại như vậy. . . . . .
Làm sao mà chịu nổi? !
Tâm cũng như chết lặng không biết đau đớn gì nữa!
Lòng của Thiệu Hành cũng vô cùng nặng nề, ai có thể nghĩ tới tình huống này, hai người yêu sâu đậm, vì gặp nhau, liều mạng bay đến chỗ đối phương, nhưng quay đầu lại, đều là công dã tràng.
Đây là số mệnh, hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-cap-tren-out/1944606/chuong-218.html