". . . . . ." Đường Húc Nghiêu khẽ thở dài, đứa trẻ quá thông minh là một chuyện cực kỳ đau đầu!
Vuốt ve đầu nhỏ của con gái, cưng chiều nói, "Ba giúp con sấy tóc trước."
"Vâng!"
Hạ Thủy Tinh ngồi ở trên giường, ngoan ngoãn ngẩng cao cổ, Đường Húc Nghiêu động tác dịu dàng giúp con sấy khô tóc.
Có ba ba yêu mến , Hạ Thủy Tinh hài lòng, nhưng tính tình hiếu động bé tuyệt đối không chịu đi ngủ, lôi kéo tay Đường Húc Nghiêu, đi tới ban công, "Ba, chúng ta đi ngắm sao!"
Rất thần kỳ, chưa tới năm phút đồng hồ, liền thấy sao băng.
"Thủy Tinh, con có ước nguyện gì? !"
Đôi mắt xinh đẹp xoay tròn một vòng, “ Con hi vọng có thể vĩnh viễn cùng ba mẹ một chỗ”.
Đường Húc Nghiêu gật đầu, anh cũng hy vọng như vậy.
◎ ◎ ◎
Chín ngày sau.
Hạ Hải Dụ kết thúc công việc, trực tiếp từ Los Angeles bay về nước.
Cô thề, sau khi nhìn thấy Hạ Thủy Tinh- xú nha đầu kia, nhất định phải hung hăng đánh vào cái mông nhỏ của bé!
Không thể tưởng tượng nổi !
Dám trộm dấu ký tên của cô đi làm hộ chiếu!
Máy bay hạ cánh, Hạ Hải Dụ hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng làm cho chính mình tỉnh táo lại, theo đám người ra khỏi cửa.
Tại đại sảnh phi trường, Hạ Thủy Tinh nằm ở trên lưng của Đường Húc Nghiêu, chiều cao có ưu thế, lập tức thấy bóng dáng mẹ, đôi tay quơ múa, hô to, "Mẹ, ở đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-cap-tren-out/1944583/chuong-233.html