Sau một vòng uống rượu mọi người lại bắt đầu mời nhau, Nhan Như Y lại được uống thay, điều này gây nên sự ghen tỵ từ những người phụ nữ ở đó.
“Tại sao tất cả đều uống thay cho Như Y, tôi cũng muốn anh cả Hạ uống thay cho!” Một người phụ nữ nói.
“Ha ha, cái này là do Cao Hải dặn trước cho tôi, nêu đồng ý làm thì phải làm đến cùng!” Anh cả Hạ để li rượu xuống, tiếp tục nhạo báng cô gái có đôi mắt tức giận. “Ai, ai cho em không được phép đau lòng, bạn trai em đâu?”
Cô bé kia chu miệng lên, tức khí nói tiếp. “Anh cả Hạ, đây là anh đang bắt nạt vì người ta không có bạn trai sao?”
“Tức cái gì, uống li rượu này, em lập tức có bạn trai!” Anh cả Hạ bưng một ly rượu lên, kính cô bé đối diện!
“Không được, không được, vừa rồi uống quá nhiều…”
Anh cả Hạ nâng lông mày, vừa uy hiếp vừa dụ dỗ nói. “Nói cho em biết, miệng anh rất linh, nếu em uống hết ly rượu này, ngày mai nhất định có bạn trai!”
“Vậy mới không tin!” Cô gái cười lắc đầu.
“Anh tuyệt đối không nói láo, không tin em thử một chút, nếu như ngày mai em không có bạn trai, anh liền bồi một mình em!”
“Vậy cũng được, anh cả Hạ, những lời này là do anh nói, nếu như ngày mai em không có bạn trai, anh coi như là bạn trai em!” Cô gái đón lấy đôi mắt khiêu khích của Anh cả Hạ.
‘phanh’ Anh cả Hạ đánh mạnh lên trên mặt bàn. “Cạn chén.”
Nói xong nâng ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch rượu trắng trong ly!
Không khí trên bàn uống rượu càng nồng, tâm tình tất cả mọi người đều buông lỏng!
Từ Nhất Minh không cam lòng nhìn chằm chằm bạn gái trước Nhan Như Y, đây rõ ràng là người phụ nữ anh thích, rõ ràng là bạn gái của anh, bây giờ đầu lại ở trong lồng ngực Cao Hải. Cô căn bản muốn chọc giận anh sao!
Không cam lòng khiến trong lòng anh sinh ra hận ý, cố ý muốn làm khó Nhan Như Y, trong lòng nảy sinh ác ý. “Như Y, cấp trên em ở chỗ này, em không phải nên uống với cấp trên một ly sao?”
Ánh mắt tất cả mọi người nhắm ngay về phía Nhan Như Y và Hoắc Doãn Văn, tràn đầy mong đợi!
Nhan Như Y cảnh cáo, chán ghét nhìn Từ Nhất minh một cái, sau nhìn về phía Hoắc Doán Văn, muốn anh không cho rằng đó là thật!
Mà Hoắc Doãn Văn đang nhìn mình chằm chằm!
Hoắc Doãn Văn là một đại nhân vật ở thành phố B, biết anh vốn là một vinh hạnh, nếu có thể nói chuyện với anh thêm ấy câu, thì chính là vinh hạnh trong vinh hạnh, nên mọi người xung quanh đều khuyên cô đứng lên!
“Đúng vậy, Như Y, cậu phải uống cùng tổng giám đốc Hoắc một ly!”
“Đúng vậy, cái này là nhất định!”
“…”
Bị mọi người chèn ép, Nhan Như Y không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là khổ sở cầm ly rượu lên, nhìn về phía ông chủ của mình. “Tổng giấm đốc Hoắc, tôi muốn uống cùng anh một ly, nhưng dạ dày tôi không tốt lắm, để anh cả Hạ thay tôi đi…"
Lời vừa nói ra, cũng không đợi Hoắc Doãn Văn mở miệng!
Từ Nhất Mình đã nói trước một tiếng: “Như Y, Như vậy không tốt lắm đâu? Những người khác để anh cả Hạ uống thay thì không tính, tổng giám đôc Hoắc là cấp trên của em, rượu này không thể uống thay…”
“Đúng vậy!”
“Đúng vậy, uống rượu với ông chủ còn tìm người khác thay thế, vậy là không được rồi, như vậy là không tôn trọng ông chủ của mình đó.” Bạn gái mới của Từ Nhất Minh ở một bên giễu cợt, không phải nói là khích bác, là li gián. Hừ, nếu như có thể khiến cho ông chủ cô ta hoài nghi mà sa thải cô ta thì thật tốt!
Nhan Như Y hướng ánh mắt về phía Hoắc Doãn Văn cầu cứu,hi vọng anh có thể nói một câu ‘cô ấy không cần uống’, nhưng anh lại rất mong đợi nhìn cô, có ý muốn uống cùng cô một ly,…
Cô cau mày với anh, hỏi anh có ý gì? Anh không phải không muốn cho cô uống rượu sao?
Hạ Phong Chi gia nhập vào đội ngũ thuyết phục, đem một chai Ngũ Lương Dịch đặt trước mặt Nhan Như Y. “Như Y, anh cũng đề nghị em nên uống một ly với ông chủ mình!”
“Anh cả,em thật sự không thể…”
Nhan Như Y còn chưa nói xong, lại bị anh cả Hạ cắt đứt, anh cí đầu nói bên tai Nhan Như Y. “Không phải anh nói em, lúc này em nên kính ông chủ mình một ly, như vậy mới kéo gần khoảng cách, đây là chắc chắn, nhất định đó!”
****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọng sự ủng hộ của mọi người****
Nói thật, con người nhiều lúc thật kì lạ!
Người khác nói Nhan Như Y còn chưa tin, nhưng lời nói của anh cả hạ, cô cũng biết mình phải làm như vậy!
Vì vậy, cô cầm chai rượu lên, nhìn lưới qua Hạ Phong Chi, rót rượu cho Hoắc Doãn Văn!
“Như vậy không được, phải lại gần tổng giám đốc Hoắc để rót, như vậy mới đúng!” Anh cả Hạ nói!
Nhan Như Y không thể làm gì khác hơn là rời khỏi chỗ ngồi của mình, đến bên cạnh Hoắc Doãn Văn!
Anh nhìn động tác của cô, chờ cô rót rượu.
Nhan Như Y vọi vàng rót Ngũ Lương Dịch vào ly rượu của anh, đến nửa ly, sau đó cô cầm ly rượu của mìn lên. “Tổng giám đốc Hoắc, em mời anh…”
Hoắc Doãn Văn cầm ly rượu lên, nhje chạm vào ly rượu của cô. “Vẫn nghe nói tửu lượng của trợ lý Nhan rất cao, đây là lần đầu tiên uống rượu cùng em, hi vọng về sau sẽ còn nhiều cơ hội!”
Nhan Như Y không hiểu nhìn anh, anh thật ra muốn cô uống rượu hay không đây?
Đang lúc hai người muốn nâng ly cùng uống…
“Rượu giao bôi, rượu giao bôi…” Từ Nhất Minh không sợ hô lớn!
Nhan Như Y giận đến muốn chửi người!
Nhưng Hoắc Doãn Văn cũng không bày tỏ cái gì, giơ ly rượu nhìn cô, hình như thật sự muốn uống rượu giao bôi với cô!
Ánh mắt Hạ Phong Chi đảo quanh giữa Nhan Như Y và anh trai mình, chợt hiểu chuyện gì đó, cũng theo ồn ào lên. “Rượu giao bôi cũng không tồi!”
Lời này vừa nói ra, những người khác cũng theo đó mà ồn ào lên, toàn hội trường cũng vang len ‘rượu giao bôi’!
Trên bàn rượu mỗi thói quen đều có chút mập mờ, cho dù không cũng phải tìm ra một chút! Hơn nữa, hiện tại cũng không giống như trước kia, rượu giao bôi này cũng phải chỉ có vợ chồng mới có thể uống! Hội trường náo loạn lớn như vậy, khiến Nhan Như Y rối loạn, cô không thể cũng không được phép làm anh mất mặt mũi.
Cho nên cô chỉ có theer kéo cánh tay anh, đầu kề lại gần anh, Hoắc Doãn Văn tương đối phối hợp, nhìn chằm gương mặt của cô, đem ly rượu tới khóe miệng.
Ánh mắt anh quá nóng bỏng, cô vội vàng rũ mắt xuống.
Hai người nhanh chóng uống cạn sạch ly rượu, một loại cảm giác không nói nên lời va chạm trong lòng cô, khiến lòng cô trong lúc đó rạo rực.
Lúc để ly rượu xuống, anh nhìn cô, cô cũng nhìn anh.
Tầm mắt giao nhau dù chỉ vô cùng ngắn ngủi, nhưng lại giống ddnhw đi vào trong lòng đối phương…
Chẳng lẽ cảm giác của cô là sai sao? Thế nhưng cô lại thấy trong mắt anh có chút quyến luyến!
“A a…”
Mọi người càng thêm ồn ào, Nhan Như Y chỉ có thể đỏ mặt trở lại chỗ ngồi! Tầm mắt không khỏi lại rơi vào khuôn mặt anh!
Khóe miệng Hoắc Doãn Văn giương lên, trên gương mặt thêm mấy phần hài lòng, loại hài lòng này không phải là cố thể hiện ra, mà là vì anh bẩm sinh đã có loại cảm giác ưu việt đó. Anh không ngồi nữa, mà xin lỗi với mọi người một câu, cầm điện thoại di động rời khỏi phòng!
Sau khi anh vừa rời đi, mọi người lại cùng nhau nhìn về phía Nhan Như Y, hỏi thăm về tình hình của Hoắc Doãn Văn.
Cô luôn lắc đầu nói không biết. “Thật xin lỗi, mình không rõ lắm về hoàn cảnh cá nhân của anh ấy, mình là trợ lý của anh nhưng bình thường cơ hội tiếp xúc rất ít…”
Hạ Phong Chi cũng ở một bên nói đỡ cho học muội: “Đây là sự thật, anh biết rõ anh trai anh có tới bốn thư kí còn trợ lý thì tới năm người, thật ra bình thường anh ấy rất ít khi tiếp xúc với trợ lý và thư kí!”
Anh vừa nói như thế, mọi người mới ngừng hỏi Nhan Như Y!
Đang lúc cô muốn ăn chút gì đó, điện thoại trên bàn vang lên, cô nói xin lỗi với mọi người, chạy ra ngoài nghe điện thoại. “Alo, tổng giám đốc Hoắc…”
“Tìm cớ ra ngoài…” Giọng nói không cho phép từ chối của Hoắc Doãn Văn vang lên từ trong điện thoại!
****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọng sự ủng hộ của mọi người****
Nhan Như Y lấy cớ bạn cùng phòng không có mang chìa khóa đang tìm, rời khỏi khách sạn Đế Hào, vừa ra khỏi cửa chính đã nhìn thấy chiếc xa Mercedes trước cửa!
Cửa sổ hạ xuống, anh một tay khoác lên cánh thủy tinh, thấy cô, anh đưa tay ra mở của vào chỗ ngồi bên cạnh ghế tài xế. “Lên xe!”
Cô lên xe. “Tổng giám đốc Hoắc, có chuyện gì không?”
Hoắc Doãn Văn không trả lời cô ngay,… chỉ khởi động xe, chậm rãi đi vào bóng đếm.
Anh nhìn thẳng về phía trước, đôi mắt giãy dụa càng ngày càng rõ ràng!
Anh có thể nói sao? Thật ra lời anh đã muốn nói từ lâu rồi nhưng vẫn không cách nào nói ra khỏi miệng!
Vốn muốn nói nhưng lại thôi!
Nhưng vừa nghĩ tới cô trở thành bạn gái của người khác,anh liền buồn bực, không cách nào bình tĩnh.
“Tổng giám đốc Hoắc,có chuyện gì không?” Cô lại hỏi.
Hoắc Doãn Văn thả chậm tốc độ xe, một tay đặt trên tay lái, một tay khác không được tự nhiên đưa lên mi tâm. “Như Y…”
“Vâng!” Cô lo lắng theo dõi anh, anh tìm cô ra ngoài rốt cuộc là có chuyện gì?
Anh nhìn cô một cái, lại tiếp tục nhìn ra bên ngoài, có một chút do dự, nhưng vẫn mở miệng. “Như Y, anh muốn nói một chút chuyện với em, nhưng lại sợ làm em tổn thương, cho nên nhất thời nh không biết nên nói thế nào?”
Anh nói như vậy giống như treo ngược cô lên, khiến cô hết sức muốn biết anh muốn nói gì. Có phải cùng một đề tài lúc xế chiều không? Lúc xế chiều anh cũng ấp úng như vậy. “Vậy anh nói, hay là không nói? Rốt cuộc anh muốn nói gì?”
Hoắc Doãn Văn càng ngày càng rối rắm, trước đó anh cho cô một lời phòng ngừa. “Cho dù anh nói gì với em, xin em hãy tin tưởng anh, anh thật sự vô cùng tôn trongjem.”
“Ừ,em biết rồi!” Lòng của coolaapj tức căng thẳng, rốt cuộc anh muốn nói gì với cô?
“Như Y…”Giọng nói khàn khàn của anh gọi tên của cô.
“Rốt cuộc anh muốn nói gì? Có thể không ấp úng như vậy không, anh là ông chủ của em đó, muốn nói gì thì nói là được rồi,không phải sao?” Sự nhẫn nại của cô dần bị anh làm cho tiêu hao gần hết!
Anh quay đầu nhìn cô, mất hứng sửa lời cô. “Bí mật, chỉ có thời điểm hai chúng ta đi chung với nhau, anh chưa từng xem mình là ông chủ của em, em cũng không phải nhân viên của anh…”
Cô nghe anh nói những lời này,trong lòng rất vui vẻ, cô nhìn theo anh. “Vậy anh rốt cuộc muốn nói gì? Cứ việc nói thẳng!”
Hoắc Doãn Văn cho xe dừng lại ven đường, nghiêm túc nhìn chằm cô. “Như Y, nếu như anh muốn em cho anh…”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]