Chương trước
Chương sau
Nếu không thể lái xe tuyệt đối sẽ không lái?

Cô thật sự rất muốn hỏi anh ta rằng anh ta thật sự biết mình đã uống nhiều rượu sao? Anh ta có thể khống chế mình làm gì và không thể làm gì sao? Không phải là muốn làm gì thì làm cái đó chứ ?

Thế nhưng ánh mắt của anh rất tỉnh táo lái xe hướng về phía trước. Cô không thể hỏi được anh ta, người đàn ông này. Cô không thể tìm được câu hỏi nào để hỏi được lý do, người đàn ông này ở trên cao, cô chỉ là một hạt cái bé nhỏ làm sao dám đặt ra câu hỏi cho anh ta chứ.

“Nhà cô đi hướng nào vậy? Đông hay Tây?” sắp đến ngã tư thì âm thanh của anh ta vang lên phá vỡ bầu không khí yên lặng.

Cô nhìn ra bên cửa sổ bên cạnh đáp: “Đông—“

Rất nhanh xe liền tiến đến gần bờ sông dài.

Anh một tay nắm lấy tay lái, một tay mở nhạc, trong xe liền vang lên âm thanh của người dẫn chương trình của kênh thành thị: “ Tôi rất tin tưởng bây giờ rất nhiều người không ngủ được vì tình yêu phải không nào? Tôi xin giới thiệu một bài hát của Lưu Đức Hoa tên “Ý trời”, nếu như chúng ta không thể nào giải quyết được chuyện ấy vậy thì cứ mặc cho số phận đi ---“

Rất nhanh lời ca mang theo cảm giác tang thương vang vọng giữa âm thanh yên tĩnh.

Có ai quan tâm trong lòng tôi có bao nhiêu đau khổ

Có ai để ý, ngày mai tôi sẽ đi đâu

Con đường này đến cuối cùn là có bao nhiêu gập ghềnh

Con đường này có bao nhiêu nhấp nhô, em và anh đã sớm không có đường quay lại

Em yêu anh không thể nào giấu được vậy để mặc cho thế giới vô tình định đoạt

Em không sợ đau, không sợ thua em chỉ sợ em có cố gắng bao nhiêu đi chăng nữa cũng không được…….

Có lẽ bởi vì âm thanh của phát ra từ chiếc loa của xe sang trọng rất tốt nên khi nghe bài hát này đôi mắt của cô trở nên ẩm ướt.

“Cô muốn đi bệnh viện sao?” Anh hỏi thăm cô, một bên gương mặt nghiêng về phía cô mang theo mùi rượu nồng nặc.

Trong lòng cô đột nhiên run lên “Dạ”

“Cô không phải chăm sóc người yêu sao? Hôm nay lại còn ra ngoài làm việc?”

Như Y không nghĩ tới anh sẽ cùng mình tán ngẫu. Giọng anh trầm ổn nghe rất hay, không hề thua kém tiếng hát đang vang vọng trong không gian. Cô rút mình ra khỏi tiếng hát, nghiêm túc trả lời vấn đề của anh: “Cha mẹ của anh ấy đến đây, suốt ngày canh giữ ở bệnh viện cũng không thể giải quyết được vấn đề gì” Còn chưa bắt được người gây ra tai nạn, tiền chữa bệnh vẫn do mình trả, bây giờ cô rất cần tiền.

“Cô sắp tốt nghiệp rồi.”

“Vâng, tháng 7 năm nay tôi tốt nghiệp rồi, bây giờ tôi đang đi thực tập.”

Nếu Nhan Như Y nghiêm túc nghe anh nói thì sẽ phát hiện ra câu của anh là câu trần thuật chứ không phải câu hỏi.

“Công việc ở khách sạn Đế Hào không phù hợp với cô, cô còn nhỏ nên tiếp tục theo học nghiên cứu sinh”

“Tôi nghĩ tôi đã học được những điều cần thiết rồi, học lên nghiên cứu sinh chẳng qua là trốn tránh công việc mà thôi!” Cô chưa từng nghĩ đến việc học lên tiếp, cô còn hận không thể sớm tốt nghiệp mà đi ra ngoài làm việc để kiếm tiền cho em trai, em gái có tiền đóng học phí. Bọn chúng sinh đôi nên hiện giờ cả hai đang học cấp 3, là học sinh ưu tú, năm nay cả hai cùng thi lên đại học rồi, đối với cha mẹ cô thật sự rất khó khăn!

“Học mãi mãi không đủ, học lên nghiên cứu sẽ có thêm rất nhiều cơ hội phát triên lên cao hơn.”

Cô không muốn cùng anh tranh luận chuyện này, bọn họ cũng chỉ là tình cờ gặp nhau mà thôi.

“Cô hãy nghiêm túc suy nghĩ về đề nghị của tôi, nếu như cuộc sống của cô có gì khó khăn thì cứ tìm tôi, tôi sẽ giúp cô!”

Cô sửng sốt nhìn anh, đề nghị của anh quá là đường đột.

“Ý của tôi là, tôi có thể giúp cô tìm một công việc nào đó”

“Cảm ơn –“ bây giờ trừ câu đó ra, cô không biết nói thêm gì nữa!

Xe rất nhanh đã đến gần bên bệnh viện, anh trực tiếp lái vào khúc quanh tiến vào đường rẽ vào bệnh viện
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.