Sau khi có được chữ ký trên giấy chuyển nhượng cổ phần, Tô Nhiếp Minh vui mừng hơn mở cờ trong bụng, nhưng bên ngoài vẫn duy trì dáng vẻ của kẻ bất bại.
Mà hai vị cổ đông kia cũng không có ý định ở lại lâu hơn nên cũng bắt tay tạm biệt với Tô Nhiếp Minh rồi lái xe chuyên dụng rời đi, mặc dù bọn họ vẫn theo phe của ông ta nhưng chỉ là ủng hộ vì lợi ích cá nhân mà thôi, cũng không đến mức sẵn sàng nhượng lại cổ phần để ông ta quay lại Tô thị. Nếu không phải có người đích thân ra mặt thỏa thuận thì bọn họ cũng không bao giờ chuyển nhượng cổ phần của mình cho Tô Nhiếp Minh như vậy.
Sau khi hai lão cổ đông kia rời đi, Tô Nhiếp Minh vẫn cười rất phấn khích như một kẻ chiến thắng thật sự. Ông ta đang chuẩn bị đánh một quả bóng nữa thì một người đàn ông đi tới chủ động chào hỏi.
- Tô lão gia, không biết tại hạ có thể lĩnh giáo một phần tài năng của ngài không?
Động tác đánh bóng của Tô Nhiếp Minh dừng lại, có chút ngạc nhiên nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt.
- Cậu là...
Người đàn ông này không phải ai khác chính là Hứa Vĩ Thành, anh cầm gãy đánh golf đi qua trước mặt Tô Nhiếp Minh, rất tự nhiên mà đánh một quả bóng vào trúng hố.
- Chắc ngài cũng biết tôi rồi. Xin phép được chào hỏi chính thức, tôi là Hứa Vĩ Thành.
Đúng là Tô Nhiếp Minh biết anh, không chỉ biết đến anh là đối tác lâu năm nhất của B&C mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-can-ba-anh-quen-em-roi-sao/1703575/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.