Thân ảnh cao lớn của người đàn ông dưới ánh chiều hoàng hôn vừa vặn che chắn cho cô gái nhỏ trước mặt, ánh mắt rất đỗi dịu dàng hướng về phía cô.
- Vi, chúng ta về nhà thôi.
Sự căm phẫn trong mắt của Trình Tố Vi đã dần được thay thế bằng sự phấn khởi hạnh phúc, cô ôm lấy người đàn ông của mình rồi dụi dụi mặt vào ngực hắn giống như một con mèo nhỏ đang làm nũng. Vừa Thân khoác tay hắn cùng đi về phía xe.
- Không phải hôm nay là ngày họp Hội đồng quản trị sao? Mọi chuyện đều ổn cả chứ?
Tô Vận ra hiệu cho tất cả thuộc hạ của mình đi trước, còn hắn thì cùng người phụ nữ của mình cùng lên chiếc xe còn lại. Trên xe, người đàn ông cẩn thận thắt dây an toàn cho cô gái bên cạnh, dùng giọng bình nhiên trả lời câu hỏi còn chưa được hồi đáp của cô. Không quên kèm theo một nụ cười ngọt ngào trìu mến. Hắn lấy ra chiếc bù may mắn màu đỏ mà cô đã đưa hắn sáng nay.
- Nhờ vào may mắn của em đấy, tất cả đều ổn cả rồi, từ bây giờ sẽ không còn ai có thể chia rẻ chúng ta nữa.
Trước khi khởi động xe, hắn không quên đặt lên vầng trán trơn bóng của cô gái nhỏ một nụ hôn nhe nhàng mà ngọt ngào.
Xe của hai người vừa lăn bánh thì Trình Tố Vi lại lần nữa thắc mắc hỏi người đàn ông đang cầm vô lăng, vẻ ngạc nhiên khó hiểu của cô được thể hiện trong hành động chỉ tay ra hướng cửa sổ của cô.
- Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-can-ba-anh-quen-em-roi-sao/1703570/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.