Nụ hôn càng lúc càng cuồng nhiệt, hơi thở gấp gáp của hai người hoà vào nhau. Đường Nhã Tịnh cười đắc ý, hai tay cô ta cởi từng cúc áo của Tô Vận, trong khi hắn hôn khắp cổ và vai cô ta, vai áo của cô ta cũng bị tuột xuống cánh tay. 
- Ưmn.... Vận..... Muốn.... 
Đột nhiên, Tô Vận như được trả lại hồn. Hắn nhìn rất rõ người phụ nữ dưới thân nên dứt khoát đẩy cô ta ra và mắng không chút thương tiếc. 
- Tiện nhân! Không biết xấu hổ. Cô tưởng làm vậy sẽ khiến tôi cưới cô? 
Nói rồi, hắn loảng choảng đứng lên và đi ra khỏi club.  
Liêu Minh Viễn nhìn hắn chạy ra, không yên tâm nên liền gọi người đến đón hắn. Cậu ta còn dùng ánh mắt kì lạ nhìn người phụ nữ mặt dày kia. 
- --------------------------- 
Mấy ngày gần đây, Trình Tố Vi về đến nhà chỉ im lặng đi lên lầu, chẳng còn vui vẻ làm nũng ba mẹ như trước đây nữa.  
Lâm Nhược Tranh vừa bưng trà ra thì thấy con gái mới về liền nở một nụ cười sủng nịch, ân cần hỏi. 
- Vi Vi, con về rồi sao? Đã ăn gì chưa? Hôm nay mẹ có làm mấy món con thích, tắm rửa rồi xuống ăn cơm. 
Trình Tố Vi buồn bã cùng thất vọng nhìn ba mẹ mình, cô nhẹ nhàng lắc đầu từ chối. 
- Ba mẹ cứ ăn đi ạ! Con không đói. 
Cô lại đi thẳng lên phòng. 
Hai mắt Lâm Nhược Tranh ươn ướt, bà ngồi đối diện với chồng mình và nói. 
- Sở Uy, chúng ta phải làm gì cho con đây? Chẳng lẽ việc rời khỏi Tô Vận đối với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-can-ba-anh-quen-em-roi-sao/1703560/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.