Tô Vận vẫn không ngừng xoa xoa thái dương, hắn uể oải đi tới chỗ đậu xe, từ trầm tư hắn chuyển sang chán ghét khi nhìn thấy Đường Nhã Tịnh đang đứng bên cạnh xe hắn. 
Vừa thấy Tô Vận, Đường Nhã Tịnh đã mừng rỡ cười rộng cả khoé miệng và không chút kiêng dè mà chạy đến ôm chặt lấy cánh tay hắn, đỏng đảnh nói 
- Vận, anh đừng lạnh lùng với người ta như vậy được không? Người ta vì muốn gặp anh nên đã đứng đây rất lâu đây, chân mỏi cả rồi này...... 
Tô Vận khó chịu hất cô ta ra khỏi người, lạnh nhạt phán một câu. 
- Bên trong có phòng chờ, bên ngoài có quán cà phê. Bản thân cô là một bác sĩ, hơn nữa ở đây là bệnh viện. Tôi nói như vậy mà cô cũng chưa hiểu? 
Đường Nhã Tịnh dù uất ức nhưng vẫn cố nuốt trong lòng, cô ta nhất quyết phải bám được vào người của Tô Vận. 
- Vận, anh đừng như vậy nữa mà, người ta chỉ muốn gặp anh thôi... 
Tô Vận trừng mắt nhìn cô ta, trực tiếp dùng sức đẩy cô ta ra làm cô ta lảo đảo suýt thì ngã nhào xuống, dáng vẻ lười biếng của hắn chui vào trong xe, chẳng buồn nói thêm nửa lời nào. 
Đường Nhã Tịnh tức đến máu trong người sôi trào, cô ta nghiến chặt răng mà vừa hét vừa chạy đến đập lên cửa kính xe của Tô Vận liên tục. 
- Vận, anh biết rõ Trình Tố Vi đến đâu cơ chứ, anh nói anh hứng thú với cô ta nhưng cô ta không hề để anh vào mắt. Hứa Vỹ Thành mới thật sự là người đàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-can-ba-anh-quen-em-roi-sao/1703545/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.