Cho nên lúc hai người ở chung thì nói chuyện cũng thiếu chân thật.
Từ đó hễ những hoạt động nào có Uất Trì Diệc Thù thì Đường Viên Viên cũng sẽ không đi. Cứ như vậy cho đến khi sắp đến lễ mừng năm mới thì Hàn Minh Thư phát hiện ra vấn đề nên cô quyết định gọi Viên Viên lại để hỏi sao lại như thế.
“Viên Viên à, dì muốn hỏi cháu là gần đây cháu và anh trai giận nhau phải không?”
Đường Viên Viên không ngờ rằng chuyện này lại làm kinh động tới dì Minh Thư nên nhất thời căng thẳng mà nói năng lộn xôn: “Dì Minh Thư à, không phải cháu cố ý đâu, chỉ là cháu…”
‘Đừng căng thẳng” Hàn Minh Thư giữ chặt bàn tay mềm mại như không có xương của cô bé rồi nói: “Cháu cứ từ từ mà nói. Dù cháu nói như thế nào thì dì cũng sẽ không trách cháu đâu: “Có phải anh trai bắt nạt cháu không?”
“Không có” Đường Viên Viên lắc đầu.
“Vậy tại sao cháu lại không muốn đi chơi với anh trai? Hay.
là anh trai không dẫn cháu đi chơi à? Để dì mắng thằng bé”
“Không có, dì Minh Thư à. Dì đừng trách anh trai, chuyện này không liên quan đến anh ấy”
“Vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy, cháu có bằng lòng nói cho dì biết không?”
Đường Viên Viên nghĩ ngợi rồi vẫn quyết định là không nên làm liên lụy đến Uất Trì Diệc Thù vì nếu cô bé không nói ra thì chắc chắn dì Minh Thư sẽ trách tội lên đầu của anh trai.
Nghĩ vậy nên Đường Viên Viên dựa đầu vào người Hàn Minh Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/799317/chuong-2294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.