Trong chớp mắt bà Đường nghỉ ngờ có phải con gái của bà ấy thích Uất Trì Diệc Thù hay không nhưng khi nhìn thấy ánh mắt trong suốt như pha lê của con gái thì bà ấy lại cảm thấy không thể nào. Chỉ e là Viên Viên lo lắng sẽ không có ai đối xử tốt với cô bé nữa nên mới nghĩ như vậy mà thôi.
“Mẹ à, có phải con rất ích kỷ không?”
“Không có” Bà Đường ôm lấy con gái của bà ấy, khẽ thở dài: “Thật ra làm người thì ai cũng ích kỷ cả, con cũng chỉ có một chút tư lợi mà thôi. Mẹ sẽ không trách con đâu.”
Đường Viên Viên tựa đầu vào trong lòng ngực của bà Đường, thật sự trong lòng rất buồn.
Trước kia, có thể nói là Đường Viên Viên đều sống ở nhà họ Dạ. Nhưng năm nay nghĩ đến việc có thể anh trai muốn tìm bạn gái, lại thêm những lời nói của mẹ vừa nói xong khiến Đường Viên Viên không dám đi tìm Uất Trì Diệc Thù nữa.
Mãi cho đến khi Hàn Minh Thư gọi điện thoại đến nhà họ Đường để hỏi thăm xem tình hình thế nào.
Bà Đường quay đầu lại thoáng nhìn qua căn phòng của Đường Viên Viên: “Có thể dạo gần đây chơi nhiều quá nên điên rồi. Lát nữa tôi sẽ nhắc nhở con bé.”
“Bảo con bé có rảnh thì qua đây chơi, Giá Nhỏ chờ đó.”
“Được”
Sau khi tắt điện thoại thì bà Đường đi vào phòng của Đường Viên Viên.
“Dì Minh Thư gọi điện thoại cho con, hỏi sao không qua nhà họ Dạ chơi?”
Đường Viên Viên đang nằm ở trên giường vẽ tranh, nghe vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/799315/chuong-2292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.