Đường Viên Viên đã hơi tin tưởng, bởi vì chị gái trước mặt cười rất dịu dàng với cô bé, mùi nước hoa trên người cô ta cũng rất thơm. Ngược lại là Trương Hiểu Lộ đột nhiên cười chế nhạc: “Chỉ nói mấy câu thì đã chứng minh chị là bạn của anh trai Viên Viên sao? Bằng chứng này cũng quá mỏng manh và thiếu sức thuyết phục rồi nhỉ? Nếu chị thực sự là bạn của anh trai cậu ấy thì không sao nhưng nếu chị không phải là bạn thì sao? Nếu lúc đó Viên Viên xảy ra chuyện gì thì những người ở cạnh cậu ấy như chúng tôi biết phải nói chuyện với những người trong gia đình cậu ấy thế nào?” 
Viên Nguyệt Hàn cũng kinh ngạc phát hiện ra, lập tức phụ hoạ: “Đúng vậy, chúng tôi cùng nhau tới đây. Nếu bây giờ chị dẫn cậu ấy đi, chúng tôi biết ăn nói thế nào chứ?” 
Nhìn hai cô gái ăn mặc thời trang nho nhã, mặt mày khôn khéo hoàn toàn khác với Đường Viên Viên trước mặt. 
Nếu như có thể, Ôn Cảnh Nhu thật sự không muốn để ý tới bọn họ. Nhưng nhìn thấy vẻ nhất quyết không chịu bỏ qua của hai người này, cô ta chỉ đành mở miệng cười nhẹ: “Các em là bạn học Viên Viên, hay là đi cùng luôn nhé? Như vậy hai em cũng không còn lo lắng nữa rồi đúng không?” 
Viên Nguyệt Hàn và Trương Hiểu Lộ nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy vẻ đạt được mục đích trong mắt đối phương. 
“Xe đậu bên ngoài. Ba người các em cùng ngồi ở ghế sau, không có vấn đề gì chứ? Đúng rồi, các em có váy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/799286/chuong-2263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.