Trước kia cô bé nào có cơ hội như vậy. Lúc này có thể nhìn thấy phong cảnh hùng vĩ như vậy, trong lòng.có.chút Äéf động zmôtiít cảển xúc đè nén trong lòng cũng suýt chút nữa đã phun ra ngoài.
“Đến buổi tối em sẽ thấy nơi này còn đẹp hơn nhiều. Những ngôi sao cực kỳ sáng, xung quanh yên tĩnh, thậm chí còn có cả tiếng dế mèn kêu.”
Chung Sở Phong dường như có thể cảm nhận được sự chấn động trong lòng cô bé và chủ động bắt chuyện với cô bé.
“Rồi đến ngày mai, khi mọi người cùng nhau đi ngắm bình minh, em sẽ lại bị chấn động thêm một lần nữa cho xem”
“Ngắm bình minh ạ?’ “Đúng vậy, mọi người đến đây để ngắm bình minh. Cảnh bình minh ở đây cực kỳ đẹp.” Chung Sở Phong cười nhạt: ‘Đại khái là trước đây anh đã từng tới đây vào cuối tuần. Lúc đó anh lập nhóm đi cùng mọi người, khi vừa mới tới cơ bắp ởhai chân đau nhức kinh khủng. Vì vậy tốt nhất tối nay em nên đi tắm và mát-xa chân để cơ bắp dãn ra một chút. Tránh cho ngày mai sẽ đau nhức.”
Cậu vừa nói như vậy thì Mạnh Khả Phi đã hiểu ngay, dù sao bọn họ cũng đã ởi bộ tới đây mà.
“Vâng ạ; cám ơn anh Sở Phong đã nhắc nhở.”
“Muốn cảm ơn anh thì phải thể hiện thành ý của mình. Mau nói cho anh biết lúc Viên Viên ở trường, có nam sinh nào theo đuổi con bé không?”
Lại là vấn đề này nữa, Mạnh Khả Phi cảm thấy rất xấu hổ.
“Anh Sở Phong, đây là chuyện riêng của Viên Viên. Em thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/799280/chuong-2257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.