Mạnh Khả Phi nhìn theo ánh mắt của cậu thì thấy hai người đó đi chung với nhau, Đường Viên Viên mập ú ù, đi một lúc thì quẹo người sang một bên, Uất Trì Diệc Thù phải đưa tay ra dùng sức đỡ cô bé sau đó thở dài và nói: “Đi cho đàng hoàng, lát nữa bị ngã thì phải làm sao?” “Không phải có anh ở đây sao? Sẽ không ngã đâu.” Thật ra Đường Viên Viên cũng muốn đi đàng hoàng nhưng hình như cô bé hơi mập nên lúc đi thấy hơi mệt, cơ thể cứ nghiêng sang một bên lúc nào không hay.
Cô bé nghĩ đến đây thì lại quay đầu lại nhìn Giá Nhỏ và Mạnh Khả Phi, hai người họ đều rất ốm, vì vậy lúc đi bộ đáng người và bước chân của hai người họ đều vô cùng nhẹ n†k tp, không giống như cô bé, nặng nề lại còn không đẹp mắt.
Cũng chính vào giây phút đó, trong lòng Đường Viên Viên đã nảy ra suy nghĩ phải giảm béo.
Mọi người đều gầy như thế nhưng chỉ có cô bé là mập.
Đường Viên Viên thẳng thắn, ngước đầu lên hỏi Uất Trì Diệc Thù: “Anh”
“Hả?”
Uất Trì Diệc Thù ngoài việc giúp cô bé xách ba lô ra thì còn phải đề phòng việc cô bé có đột ngột ngã xuống không nữa, vì vậy cậu đã quyết định đặt tay trên cánh tay cô bé nhưng chỉ nhẹ nhàng để ghé lên thôi, đề phòng cô bé đột ngột bị ngã. . Truyện Mỹ Thực
Lúc này cậu nghe cô bé gọi mình thì cúi đầu nhìn vào mắt cô bé.
Đôi mắt Đường Viên Viên đen lánh, trong xinh và sáng ngời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/799278/chuong-2255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.