Cạch!
Vốn dĩ Chung Sở Phong nghĩ chừng đó người đi trên một chiếc xe cũng được, chẳng phải chỉ có thêm một Hàn Tử Hi nữa thôi sao?
Nhưng không ngờ Đường Viên Viên lại mở cửa xe và chạy qua bên kia mất.
“Anh Sở Phong, vậy em qua bên anh trai nhé.”
“Đệch!”
Chung Sở Phong muốn cản lại cũng không kịp, chỉ thấy cô nhóc đó chạy như bay, chớp mặt đã chạy đến bên cạnh Uất Trì Diệc Thù, sau đó ngồi vào ghế phụ bên đó.
“Anh Sở Phong đừng giận, từ nhỏ Viên Viên đã thích đi theo anh Diệc Thù, đã thành thói quen rồi, hơn nữa anh Diệc Thù cũng cưng cô bé nhất”
“Ông đây cũng có thể mà” Chung Sở Phong giận dõi, đập tay lên vô lăng và nói: “Chẳng phải chỉ không cùng cô nhóc lớn lên thôi sao? Khác biệt cũng lớn quá rồi đấy”
“Tình cảm khi lớn lên cùng nhau nhất định là phải đặc biệt rồi”
Chung Sở Phong nghe câu nói đó xong thì thật sự cảm thấy bức bối: Thì ra dù cậu có nỗ lực thế nào thì cũng không thể này bì được vị trí của Uất Trì Diệc Thù trong lòng Đường Viên Viên sao?
Mạnh Khả Phi ngồi ở ghế sau nhìn thấy phản ứng của Chung Sở Phong thì khẽ mím môi lại và cúi đầu xuống.
Giá Nhỏ vấn cứ ngốc nghếch, không cảm nhận được gì, cô bé nói: “Anh Sở Phong, mau lái xe đi, bên anh trai đi rồi kìa.”
Chung Sở Phong định thần lại, cậu nhìn Giá Nhỏ một cái rồi cười hì hì và nói: “May mà còn có Giá Nhỏ và em Khả Phi.”
Sau khi xe chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/799276/chuong-2253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.