“Lúc đó thầy bói đã nói, hai chúng ta không sinh ly thì tử biệt, khi đó em kể chuyện này cho anh nghe, anh đã rất cảm động đó Tiểu Bạch, bởi vì em không hề giấu diếm anh điều gì, vì vậy anh cũng đưa ra quyết định, phải cùng em đi tới cuối cuộc đời, vì vậy đừng dễ dàng chia ly như thế này được không?” 
Lời nói của Tiêu Túc càng lúc càng nhẹ, càng lúc càng thấp, Giang Tiểu Bạch bị những lời của cậu ta nói như bước đi trên mây, vô cùng hư ảo. 
Cậu ta đã hoàn toàn trao hết trái tim cho mình sao? Có khả năng sao? 
Cậu ta thích Tiểu Nhan tới như vậy, nói từ bỏ là có thể từ bỏ sao? 
Điều này có khả năng không? 
“Tiểu Bạch, cho anh thêm một cơ hội nữa, Tiểu Bạch…” 
Cuối cùng, Giang Tiểu Bạch chỉ có thể nghe thấy Tiêu Túc gọi tên của cô ấy, âm thanh cực kỳ quyến luyến. 
Sau đó cô ấy nhìn Tiêu Túc ở trước mặt, có chút vô thức hỏi: “Cho anh thêm một cơ hội, anh có chắc là anh làm tốt được không?” 
“Anh đảm bảo, lần này anh dùng cả tính mạng để yêu em, nửa năm, nếu như nửa năm sau em vẫn không hài lòng, đến lúc đó nếu như em vẫn muốn rời đi, anh cũng sẽ không ngăn cản em nữa, được không?” 
Nửa năm sau? 
“Nửa năm này anh đã chịu bao nhiêu tương tư, em có biết không? Anh không dám tìm em, sợ em ghét bỏ anh, vì vậy chỉ có thể mỗi ngày gửi quà cho em, em có nhìn thấy không?” 
Quà? 
Nhắc mới nhớ, lúc đó Giang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/799230/chuong-2206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.