🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Có Phương Đường Đường, có biên tập của cô ấy, có mẹ của cô ấy, còn có mẹ chồng cô ấy là Lương Nha Hòa, còn có ba, và một loạt những người bạn tốt cũng đến hỏi cô thế nào.

Giang Tiểu Bạch không đáp lại bất kỳ tin nhắn nào, cũng không gửi gì vào vòng bạn bè, chỉ là mỗi ngày đúng hạn cập nhật và làm mới tác phẩm của mình, sau đó xem các bình luận độc giả để lại, cầm tiền nhận bút rồi một mình trôi qua cuộc sống gần như là cô độc.

Cuộc sống như thế kéo dài được chừng nửa năm, cô độc cũng như biến thành một loại thói quen, chẳng qua gần đây Giang Tiểu Bạch ngày càng không muốn ở một mình lâu thêm nữa.

Cô ấy đặc biệt nhớ con trai của mình, cũng không biết cậu bé đã ra sao, cũng nửa năm trôi qua rồi, nó sẽ biết đi rồi sao? Hay là đã biết nói? Nhìn thấy cô ấy, liệu nó có thể gọi cô ấy một tiếng mẹ?

Lòng nhớ nhung nhanh chóng lớn dần lên như cây mây và dây leo, nhanh chóng leo lên, rất nhanh đã quấn đầy cõi lòng Giang Tiểu Bạch, vì vậy cô ấy chợt có suy nghĩ muốn về nước xem đứa nhỏ của mình.

Cùng ngày, Giang Tiểu Bạch đã thu dọn đồ đạc, sau đó mua vé máy bay về nước.

Cô ấy chỉ định về lén thăm một chút thôi, chứ không có ý định gặp Tiêu Túc.

Lần nữa trở về thành phố này, chẳng ngờ đã qua được nửa năm, vừa xuống máy bay, cảm giác quen thuộc liền ập tới.

Không ngờ rời đi nửa năm, vẫn còn cảm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/799214/chuong-2190.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.