Bây giờ nhìn thấy dáng vẻ hung ác của Tiểu Bạch như vậy, Tiêu Túc cũng nhận ra mình thực sự quá bốc đồng.
Cậu ta đóng tủ rầm một cái, rồi ôm chặt Giang Tiểu Bạch vào lòng.
“Thật xin lỗi, là anh đã sai rồi. Đáng lẽ anh không nên nghĩ ra cách tồi tệ như vậy để giữ em lại, nhưng Tiểu Bạch, nói cho anh biết đi, em muốn anh làm gì thì em mới tha thứ cho anh?
Chuyện đó đúng thật là anh đã làm sai, nhưng anh thề là anh hoàn toàn không nhớ tới cô ấy chút nào”
“Điều duy nhất anh nghĩ đến trong lòng lúc này là em”
Nếu như cậu ta nói sớm hơn thì có lẽ Giang Tiểu Bạch sẽ thật sự tin tưởng cậu ta, nhưng lúc này, cô lại cảm thấy cậu ta vì muốn giữ mình lại nên mới buộc bản thân phải nói ra những lời như vậy.
Chỉ có điều, lúc này cô vẫn còn rất kích động nên chỉ có thể hít thở sâu để kiêm chế tính khí của mình, qua vài lần hít thở, cô mới bình tĩnh lại một chút, sau đó ngước mắt lên nhìn Tiêu Túc.
“Anh nói bây giờ trong lòng anh chỉ có mình tôi đúng không?”
Tiêu Túc vừa chăm chú vừa nghiêm túc nhìn cô, thậm chí còn giơ tay lên: “Anh thề”
Sau đó, cậu ta để tay xuống, ôm lấy gương mặt của cô rồi từ từ tiến đến: “Trước đây, trong lòng anh đúng thật là có cô ấy, nhưng chỉ là chuyện đã qua thôi. Hôm đó, anh nhìn thấy cô ấy bị thương, thần trí mơ hồ, anh chỉ là đơn thuần quan tâm cô ấy như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/799204/chuong-2180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.