Giang Tiểu Bạch đoán được bà có chuyện muốn hỏi mình, nhưng lại không đoán được là lại hỏi trắng ra như vậy, một câu liền dọa cho cô suýt chút nữa sặc nước bọt.
“Khụ khu…”
Giang Tiểu Bạch ho thật lâu mới bình tĩnh lại, sau đó tốn rất nhiều sức lực mới tìm lại được giọng của mình: “Mẹ, mẹ nói cái gì đấy?”
Nghe thấy vậy, Đỗ Tiêu Vũ cười lạnh một tiếng, hai tay khoanh trước người mà nhìn cô.
“Con nói xem mẹ đang nói cái gì nào? Con nhóc chết tiệt này, vì không để mẹ ép xem mắt nữa mà tìm một người đóng giả bạn trai, mẹ thấy mấy đứa đối xử với nhau vẫn được, chờ các người đóng giả thành thật, nhưng mà cũng không cho con chà đạp bản thân”
Chà đạp?
Giang Tiểu Bạch chớp chớp mắt, đôi mắt trong veo như nước, sạch sẽ như là nước suối.
“Bây giờ đã là thời đại nào rồi, làm gì có kiểu nói chà đạp bản thân nữa?
Không phải chỉ là ngủ với anh ấy thôi sao? Cũng không phải là chuyện gì to tát hết.”
Những lời này, tuyệt đối là do Giang Tiểu Bạch sợ mất thể diện mà nói.
“Con nói cái gì cơ?” Đỗ Tiêu Vũ trợn trừng mắt, nâng tay định đánh cô.
Giang Tiểu Bạch nhanh chóng ôm lấy tay bà: “Mẹ, đừng kích động, con sẽ nói lại cho mẹ một chút, mẹ cứ yên tâm đi, con tuyệt đối không chà đạp bản thân, con và anh ấy đều là độc thân. Nếu như mẹ cảm thấy con làm như vậy là chà đạp bản thân, vậy anh ấy thì sao? Vì vậy không có kiểu nói chà đạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/799084/chuong-2060.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.