Trong phòng VIP của khách sạn.
Hai bên ba mẹ đang trò chuyện khí thế hừng hực.
Tính cách Đỗ Tiêu Vũ và Lương Nha Hòa vô cùng giống nhau, đều là tính cách thích nói chuyện, hơn nữa hai người phụ nữ đều thích đẹp, lại rất chịu chi, vừa gặp nhau liền tặng quà đối phương.
Đỗ Tiêu Vũ đưa chiếc vòng tay mình đã cất giữ nhiều năm ra, Lương Nha Hòa cũng đưa chiếc ngọc bội mà tổ tiên truyền lại cho mình ra, hai bên đều là người hiểu ngọc, vừa nhìn đã biết được đồ mà đối phương lấy ra, lập tức biết được thành ý của đối phương, vì vậy liên ăn nhịp với nhau.
Rất nhanh hai người đã ngồi xuống nói chuyện với nhau, còn hai ông chồng đang ngơ ngác nhìn nhau.
Ba Tiêu Túc, Tiêu Minh Chí sờ vụn râu trên cằm mình, sau đó ngẩng đầu nhìn về Giang Ngạn Kha bên kia: “Đến đến đến, uống rượu, uống rượu.”
Ba của cậu ta là một người mê rượu, cực kỳ thích uống rượu, hơn nữa ông ta là người của nhà trai đương nhiên phải mở lời tiếp đón trước, nhưng mà miệng Tiêu Minh Chí lại khá vụng về, không biết phải nói cái gì, vì vậy chỉ có thể mời đối phương uống rượu.
Thường ngày thực ra Giang Ngạn Kha cũng không chạm vào rượu, bởi vì vợ ông không thích ông uống rượu, nhưng mà hôm nay lại khác đặc biệt, vì vậy ông không từ chối, rất nhanh hai người đã cụng ly.
Đàn ông mà, uống vài chén là tính quen thân rồi, vì vậy tiếp theo hai người cũng bắt đầu khí thế ngất trời.
Mà hai người mẹ bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/799081/chuong-2057.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.