Mà Tiểu Nhan hoàn toàn không biết những chuyện này, gần đây cô ấy không cầm điện thoại mỗi ngày chỉ chuyên tâm nghỉ ngơi dưỡng thai, hai ngày sau Hàn Thanh nghỉ ngơi cũng đã tương đối Tiểu Nhan mới chủ động nói với anh ấy về chuyện này.
“Em có chuyện muốn nói với anh”
“Hử?”
“Thật kỳ lạ, lúc ấy em không cảm thấy có gì đó không đúng thế nhưng mấy ngày nay em càng nghĩ càng thấy chuyện ngày hôm đó không đúng cho lắm, đang yên đang lành tại sao lại bắt lửa, hơn nữa lúc ấy khi em phát hiện lửa cháy đã rất nghiêm trọng nhưng vẫn chưa hoàn toàn lan tới, em chạy tới cạnh cửa nhưng lại không thể mở cửa, điện thoại cũng không thấy đâu. Kỳ lạ nhất là em vẫn không thể hiểu được tại sao lúc ấy bản thân lại ngủ sâu như vậy? Nhưng mà không cảm thấy mất ý thức cho nên bây giờ em nhớ lại vẫn cảm thấy không đúng cho lắm”
Lúc cô ấy chủ động nói tới chuyện này Hàn Thanh đã xử lý tất cả mọi chuyện, cho dù cô có nghi ngờ đi chăng nữa thì bây giờ chân tướng cũng đã hoàn toàn rõ ràng.
Thế là anh ấy thản nhiên cười nói: “Mọi chuyện đều đã được giải quyết, sau này em hãy quên hết tất cả đoạn hồi ức này đi, anh sẽ không để cho em gặp phải chuyện như vậy nữa”
Trước kia chưa từng đụng phải loại chuyện như vậy cho nên Hàn Thanh không biết bản chất con người sẽ điên cuồng như vậy, bây giờ đã có bài học nên sau này cho dù là trường hợp nào cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/799066/chuong-2042.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.