La Tuệ Mỹ trong coi cô ấy mà cảm thấy kinh ngạc.
Một lát sau, La Tuệ Mỹ phát hiện Tiểu Nhan vẫn rất ổn định, vì thế liền cùng Hàn Thanh nói: ” Con đi nghỉ ngơi một lát đi, tình hình hiện tại của Nhan Nhan có vẻ rất ổn định, để mẹ trông con bé là được rồi”
Hàn Thanh quay đầu nhìn Tiểu Nhan một cái, mím môi, nghĩ đến câu nói của ba Chu.
Con phải chăm sóc tốt bản thân trước đã, rồi mới có thể chăm sóc Tiểu Nhan.
Anh ấy đã mấy ngày không chợp mắt, trong mắt nổi lên những gân đỏ, thực sự là cần nghỉ ngơi rồi.
“Ừm, vậy con đi chợp mắt một chút, ở đây phiên mẹ nhé”
“Đi đi, ngủ lâu một chút, không cần Ai,”
vội đâu.
Sau đó Hàn Thanh rời khỏi phòng, nhưng cũng không trở về phòng ngủ mà lại cầm chìa khóa ra ngoài.
Ánh mắt anh ấy tuy đầy tơ máu nhưng lại lạnh như băng: “Điều tra đến đâu rồi?”
Tiểu Nhan ngủ một giấc mãi đến khuya mới tỉnh, lúc tỉnh lại bên ngoài trời đã tối.
Đây là giấc ngủ yên ổn nhất mà cô ấy có được kể từ sau vụ tai nạn.
La Tuệ Mĩ kéo căng mí mắt không ngủ vẫn luôn trông coi ở bên cạnh cô ấy, sau đó cảm thấy quá nhàm chán nhưng cũng không dám làm chuyện khác.
Bởi vì bà ấy sợ đánh thức Tiểu Nhan, dù sao đây cũng là giấc ngủ yên ổn nhất mà Tiểu Nhan có được từ sau khi xảy ra tai nạn nên bà ấy sợ đánh thức cô ấy dậy lại hù dọa cô ấy.
Cho nên Tiểu Nhan vừa tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/799063/chuong-2039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.