Thấy khóe mắt phiếm hồng tựa như một chú thỏ của cô, trong lòng Tiêu Túc cũng vô cùng khó chịu, cậu ta tiến lên vài bước, kéo cô ôm vào trong lòng, đè gáy cô lại.
“Em muốn đánh muốn mắng gì cũng được, hiện giờ bạn trai em đang ở ngay trước mặt, em muốn làm gì cũng được, đừng nói chia tay.”
Giọng của cậu ta trầm thấp đáng sợ, cổ họng cũng khô khốc, vậy nên giọng nói còn mang theo chút khàn khàn: “Chúng ta vừa bắt đầu chưa được bao lâu, cho tôi chút thời gian, cho tôi thêm chút thời gian.”
Giang Tiểu Bạch cố nén, ngăn không cho nước mắt rơi, cô bất ngờ đưa tay, dùng sức nhéo tai Tiêu Túc, sức lực mạnh hơn bình thường rất nhiều. Tiêu Túc cảm thấy đau nhưng giờ phút này cũng không nhăn mày, chỉ ôm lấy thắt lưng cô gái trước mặt, bế cô ấy lên: “Về nhà rồi nói chuyện tiếp, được không?”
Dù Giang Tiểu Bạch không khóc nhưng hai mắt vẫn phiếm hồng, nhìn vào còn thấy rất dọa người.
“Có thể về nhà, nhưng anh đừng cho rằng như vậy là tôi đã tha thứ cho anh, tôi sẽ không quên chuyện ngày hôm nay đâu”
sụ “Còn nữa, chuyện chia tay tôi vừa nói là nghiêm túc, là bản thân anh không muốn chia tay với tôi, là anh đã năn nỉ níu kéo tôi, tôi thương hại anh nên mới đồng ý với anh”
“Được, là anh không muốn chia tay, là anh níu kéo em”
“Để thể hiện lòng chân thành của anh, anh cứ bế tôi như vậy về nhà đi”
Từ đây về nhà mất nửa tiếng đồng hồ, nếu đi như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/799046/chuong-2022.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.