Bên môi cô ta mỉm cười đắc ý, cố ý cởi áo vest ra trước mặt Giang Tiểu Bạch, lô ra bên trong là áo ngực in hoa văn. 
Một màn này khiến Giang Tiểu Bạch có chút nghẹn họng, không thể tin được nhìn cô ta. 
Chơi lớn như vậy? Thật sự bội phục, Giang Tiểu Bạch bắn cho người vũ công kia một ánh mắt kính nể, sau đó liền thu hồi lại tiếp tục nhảy theo cách của riêng mình. 
Cô vũ công kia vẻ mặt mơ hồ, cử chỉ này của cô chính là vì kích động Giang Tiểu Bạch, chắc chắn cô không dám làm như vậy, dù sao ở nơi phong hoa tuyết nguyệt này, cho nên rất dễ buông thả, mà Giang Tiểu Bạch hiển nhiên không có khả năng có thể tư buông thả chính mình như vậy được, vì vậy cuối cùng chẳng phải cô ấy đang tự thu hút lấy người khác hay sao. Nhưng Giang Tiểu Bạch ngược lại không thế, vẫn bình tĩnh như thường đứng ở nơi đó nhảy múa, giống như vừa rồi chuyện gì cũng không xảy ra. 
Tâm trạng hiện tại của của cô vũ công đó chính là, cảm giác như chiêu trò ban nãy tư phản lại mình. 
Cô ta lại vòng tới trước mặt Giang Tiểu Bạch. 
“Tại sao cô lại không cởi nó ra?” 
Nghe vậy, Giang Tiểu Bạch nhìn cô như một đồ ngốc, sau đó nói: “Tôi không dựa vào việc làm hài lòng họ để sống, thì tại sao tôi phải cởi?” 
Những vũ công khác đang nhảy cùng sau khi nghe cô nói thì lập tức câm nín. 
Phải, cô ấy chỉ nhảy lên chơi, tại sao cô ấy cởi quần áo để làm hài lòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/799042/chuong-2018.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.