Đôi mắt Hạ Liên Cảnh nheo lại, nụ cười trên môi của anh ta có vài phân ma mị: “Em có vẻ như đang phát run lên nhỉ?”
Hứa Yến Uyển không nói chuyện, nhưng có vẻ cơ thể càng run lên mạnh mẽ, “Sợ đến thế cơ à?” Đầu ngón tay của Hạ Liên Cảnh chạy dọc theo cổ của cô, cuối cùng anh ta dừng tay chạm vào má của cô, rồi lại tiến gần thêm vài phần nữa: “Em sợ cái gì chứ? Anh sẽ không làm tổn thương em, anh đã nói với em rồi mà sẽ thay em giải quyết hậu họa, chuyện mà em không dám làm, anh đều làm cho em”
“Bỏ ra, thả tôi ra” Khi Hứa Yến Uyển mở miệng, thậm chí đến nói còn không thèm nói một câu rồi, cô ta nhìn ánh mắt đầy nỗi sợ hãi của Hạ Liên Cảnh, sớm đã biết anh ta không phải là người dễ chọc vào, vì thế cô ta từ trước đến giờ không bao giờ muốn cho anh ta bất cứ hy vọng nào.
Nhưng thật không nghĩ rằng anh ta đã theo cô ta về tận trong nước, cùng đó đem tất cả những gì về cô đều tra cho rõ ràng, tại sao vậy, anh ta tại sao phải làm như vậy!
“Đừng sợ” Hạ Liên Cảnh vòng tay qua eo của cô, kéo cô ta gần gũi hơn với chính mình một chút, nhìn xuống và ngửi mùi hương của cơ thể thuộc về cô: “Anh chỉ là thích em mà thôi, anh đã làm rất nhiều cho em như vậy, em cho anh một chút hồi đáp, được không?”
Cô ta không trả lời câu hỏi của anh ta, Hạ Liên Cảnh chỉ cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/799037/chuong-2013.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.