“Chẳng lẽ không phải sao?” Hạ Liên Cảnh nở một nụ cười đầy vẻ xấu xa: “Em không muốn nhà họ Hứa phải xấu mặt, cho nên khinh thường không muốn dùng loại thủ đoạn này, nhưng em đã quên rồi sao? Anh nói là anh sẽ thay em loại bỏ cô ta, là anh thay em liều mạng, nếu như sự việc một khi bị bại lộ, toàn bộ đều là do anh làm, không có liên quan gì tới em cả, vậy thì em còn sợ cái gì chứ?”
Vừa nói, Hạ Liên Cảnh vừa đưa tay chỉnh lại sợi tóc trên trán Hứa Yến Uyển, Hứa Yến Uyển theo bản năng né tránh sự đụng chạm của anh ta, nghiến răng nói: “Anh đừng tùy tiện chạm vào tôi như thế”
Nói xong liền lùi về phía sau một bước, duy trì khoảng cách với Hạ Liên Cảnh.
“Nói thẳng ra, nếu chuyện bị bại lộ thì tôi cũng không chạy thoát được, anh cho rằng đem tất cả mọi chuyện đổ lên đầu anh, thì sẽ không có người hoài nghi tôi sao? Anh quá ngây thơ rồi, tôi và anh có quan hệ quen biết như thế, người bình thường vừa nhìn liền biết ngay anh là vì tôi mà làm ra loại chuyện đó, nếu điểm khởi đầu là vì tôi, cho dù anh có ôm toàn bộ sự việc lên người thì có ích lợi gì chứ?”
“Ồ?” Hạ Liên Cảnh nhíu mày: “Cô Yến Uyển đây nói ra những lời này, thì anh có thể hiểu được, là em không muốn anh gánh tất cả tội lỗi đó trên lưng sao? Là em đang đau lòng vì anh à?”
Đau lòng vì anh ta!
Hứa Yến Uyển cười lạnh nhạt: “Anh suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798993/chuong-1969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.