Bị anh hỏi như vậy Tiểu Nhan lại không biết trả lời thế nào, chỉ có thể lắc đầu: “Không, em không sao.”
Nói xong, cô bỏ tay trên bụng xuống, hít sâu một hơi để hồi phục hơi thở.
“Anh yên tâm đi”
Hàn Thanh thấy sắc mặt cô rất yếu ớt, hơn nữa biểu cảm lại có vẻ ngập ngùng, ấp úng, anh nheo mắt lại: “Không được, anh vẫn không yên tâm, đi bệnh viện kiểm tra đi”
Nói xong cũng không chờ Tiểu Nhan đồng ý liền bế cô lên.
Thật ra trong cuộc sống hằng ngày chuyện như thế này chỉ là chuyện nhỏ, mặc dù cô ngã xuống nhưng đã được Hàn Thanh đỡ, cho nên căn bản không coi là ngã. Nhưng vì lúc này Hàn Thanh đang quan tâm cô, dù sao cũng là người mình hết sức trân trọng, đặt ở đầu quả tim nên mới sợ có chuyện gì không hay xảy ra với cô, vậy nên tốt nhất vẫn nên đi bệnh viện kiểm tra.
Tiểu Nhan được anh ấy ôm lên, tay theo bản năng ôm cổ anh ấy, nghe thấy lời anh ấy nói vội phản ứng lại, nói: “Không, em không đi bệnh viện, anh thả em xuống, em thật sự không có vấn đề gì”
“Kiểm tra rồi mới an tâm được. Em yên tâm, không mất nhiều thời gian đâu”
Tóm lại Hàn Thanh nhất định muốn đem Tiểu Nhan đi bệnh viện.
Đến khi ra đến xe Tiểu Nhan liền dùng lực ôm cửa xe không buông tay: “Em không đi bệnh viện, em không muốn đi bệnh viện, em thật sự không sao, vừa mới nãy anh tiếp được em cho nên căn bản là em không có bị ngã gì, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798979/chuong-1954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.