“Vấn là sô pha của mình thoải mái, không giống trong nhà Phương Đường Đường, cái sô pha đó cứng ngắc, ngồi cũng không cảm thấy thoải mái” 
Tiêu Túc đưa tay cởi nút áo khoác, cởi xuống treo lên trên mắc áo bên cạnh, nhìn bộ dáng Giang Tiểu Bạch nằm ngửa thoải mái ở trên sô pha, trong mắt cũng có ý cười nhàn nhạt. 
Trước kia Giang Tiểu Bạch không ở đây, chỉ còn lại đồ đạc của cô ấy ở đây, luôn khiến Tiêu Túc cảm thấy trống vắng, nhưng rõ ràng đã chất đầy đồ nội thất, tại sao vẫn trống rỗng như vậy! 
Hiện tại Giang Tiểu Bạch nằm lên rồi, Tiêu Túc cũng mới hiểu rõ là tại sao, bởi vì thiếu cô. 
Có lẽ, trong vô hình, cậu ta đã chậm rãi bắt đầu thích ứng cuộc sống có cô rồi đi. 
Nghĩ đến đây, Tiêu Túc mím mím môi mỏng, chạm vào lỗ tai bị véo đến có chút đau của mình, nhịn không được thở dài ở trong lòng. 
Nếu như sau này cô ấy luôn véo lỗ tai mình như vậy, phải cùng cô ấy quy ước ba điều mới được. 
Nếu không thời gian dài, lỗ tai của cậu ta cũng phải rơi mất một lớp da. 
Giang Tiểu Bạch nằm trên sô pha, nhìn Tiêu Trước kia Giang Tiểu Bạch không ở đây, chỉ còn lại đồ đạc của cô ấy ở đây, luôn khiến Tiêu Túc cảm thấy trống vắng, nhưng rõ ràng đã chất đầy đồ nội thất, tại sao vẫn trống rỗng như vậy! 
Hiện tại Giang Tiểu Bạch nằm lên rồi, Tiêu Túc cũng mới hiểu rõ là tại sao, bởi vì thiếu cô. 
Có lẽ, trong vô hình, cậu ta đã chậm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798968/chuong-1943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.