Sau khi quay trở về phòng, Giang Tiểu Bạch lập tức chui vào làm tổ ở trong chăn, cũng không biết là tại sao, tâm trạng của cô lại có một chút phiền muộn.
Giang Tiểu Bạch luôn luôn lý trí, cho nên lúc này cô cũng rất rõ ràng, tâm trạng của cô trở nên phiền muộn hoàn toàn là vì câu nói kia của Tiêu Túc, vốn dĩ khi trước đó nghe thấy được Lương Nha Hòa muốn mời cô đi dự hôn lễ cô vẫn còn cảm thấy thật vui vẻ.
Nhưng mà bây giờ, tâm trạng của cô lại trở nên u ám giống như ngày không trăng vậy.
Suy nghĩ một chút, Giang Tiểu Bạch móc điện thoại di động ra sau đó gửi tin nhắn cho Phương Đường Đường.
“Gần đây tớ cứ cảm thấy tớ có điểm gì đó không đúng”
Phương Đường Đường: “?”
“Mời cậu chấn chỉnh lại thái độ của chính cậu, thật sự là tớ có chỗ không đúng”
Phương Đường Đường: “Đêm hôm khuya văng rồi mà cậu còn nổi điên nổi khùng làm gì?
Chẳng lẽ là bởi vì Tiêu Túc?”
Nhìn thấy được cái tên Tiêu Túc này, trong nháy mắt Giang Tiểu Bạch lại thấy có chút không xong, tại sao Phương Đường Đường có thể ngay lập tức đoán ra được? Chẳng lẽ là do biểu hiện của cô quá mức rõ ràng hay sao?
“Ấy, tại sao lại không nói chuyện? Có phải là bị tớ nói trúng tim đen rồi hay không? Trước kia tớ đã từng nói rằng cậu thích anh ta, cậu còn không Ị”
tin, còn không ngừng tranh cãi với tớ nữa Thích Tiêu Túc sao?
Giang Tiểu Bạch cảm thấy không thể nào, nhưng mà tâm trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798925/chuong-1900.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.