Tựa như hiện tại, vị trí cô ngồi trên xe Hàn Thanh vẫn là ghế phó lái.
Cho nên lúc Hứa Yến Uyển hỏi cô có ngại không, Tiểu Nhan không nể mặt chút nào, nói: “Tôi để ý, nếu cô không ngại thì có thể ra sau ngồi không?”
Lúc này đến phiên Hứa Yến Uyển ngẩn ra.
Cô ta không ngờ Tiểu Nhan lại không nể mặt như vậy.
Thấy cô ta không nhúc nhích, Tiểu Nhan suy nghĩ, còn nói: “Cô thích ngồi ghế phó lái à?”
Hứa Yến Uyển lúng túng giải thích: “Cũng không phải, chỉ là tôi dễ say xe, cho nên không nghĩ gì mà chọn ngồi bên ghế phó lái”
“À” Tiểu Nhan nhét trà sữa vào ngực Hàn Thanh, sau đó lấy di động ra: “Vậy tôi gọi cho cô một chiếc taxi nhé, lúc này hẳn là rất nhiều xe trống đấy”
“Cô, cô nói gì?”
Gọi taxi cho cô ta ư?
Sắc mặt Hứa Yến Uyển lập tức trở nên khó coi, cô ta âm thầm cắn chặt răng, sau đó mở nút thắt dây an toàn ra, chui ra khỏi xe.
“Không cần gọi taxi đâu, nếu cô không thích tôi ngồi đây, vậy tôi xuống xe là được rồi”
Thấy cô ta lui ra, Tiểu Nhan thu điện thoại lại, nở nụ cười: “Vậy à, vậy thì được rồi, nếu đây là lựa chọn của cô, vậy thì tôi tôn trọng cô vậy”
Nói xong, cô cũng không quay đầu mà chui vào chỗ ngồi phía sau, không ngồi vào nơi Hứa Yến Uyển vừa ngồi.
Bầu không khí hiện đang rất căng thẳng.
Chí ít là Hứa Yến Uyển cảm thấy như vậy, cho nên cô vô ý nhìn về phía Hàn Thanh, trong lòng thâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798910/chuong-1885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.