Tủi thân sao?
Tiểu Nhan nghĩ là mình nghe nhầm, Hàn Thanh sao lại có cảm xúc như vậy được?
Sao anh ta lại thấy tủi thân?
Đột nhiên, Tiểu Nhan tức giận quay lại cười gần: “Anh thấy mình oan ức lắm à?
Hàn Thanh tiếp tục nhìn cô: “Em nói xem.”
Anh oan ức con khỉ ấy, tôi mới là người thấy oan ức đây này.
Rõ ràng cô mới là người đau khổ nhất trong mối quan hệ này.
Cô cái gì cũng không biết, cứ thế trở thành người thứ ba Anh ta bây giờ còn đang giả bộ oan ức trước mặt cô!
Tiểu Nhan tức giận đến muốn nghiến răng nghiến lợi, trực tiếp nói: “Anh bớt tỏ vẻ oan ức trước mặt tôi đi, tôi còn chưa kêu oan, anh oan cái gì? Còn nữa, tôi vẫn chưa đồng ý việc anh đi theo tôi. Nếu anh cảm thấy mình oan ức, anh đi khỏi đây ngay, lập, tức.”
“Không oan. Hàn Thanh lại nặng nề thở dài: “Anh tự mình đi theo em. Không có gì oan ức ở đây hết. Em vất vả hơn anh nhiều. Giờ em uống nước được chưa?”
Tiểu Nhan: “… Không uống.”
Cô quay đầu sang chỗ khác.
Sau đó, Hàn Thanh không đẩy ly nước đến trước mặt cô nữa, Tiểu Nhan nghĩ thầm, chắc anh ta chịu thua rồi, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Tuy nhiên, giây tiếp theo, Tiểu Nhan cảm thấy cằm mình bị cả bàn tay của Hàn Thanh nắm lấy, trước mắt tối sầm, một đôi môi mềm mại phủ lên môi cô.
“Ừm.”
Hàn Thanh không biết từ lúc nào đã để mọi thứ trong tay xuống, lúc này, anh một tay giữ cằm cô, tay kia đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798880/chuong-1855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.