Vốn dĩ Hàn Thanh chỉ cảm thấy bọn họ thật lắm lời, muốn bọn họ thu dọn đồ đạc, nhanh chóng rời đi.
Nhưng sau khi bên kia chúc mình và Tiểu Nhan hạnh phúc, chẳng hiểu nghĩ thế nào lại mấp máy môi: “Cảm ơn.
Sau đó, cả hai người kia nhanh chóng thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi, trong lúc họ thu dọn đồ đạc, Tiểu Nhan vẫn cố gắng thử vùng vẫy thoát khỏi vòng tay nhưng cuối cùng Hàn Thanh vẫn không để cô được như ý muốn.
Cuối cùng, Hàn Thanh đặt đồ của cô bên cạnh ghế giường nằm rồi kêu cô ngồi xuống.
Ở đây rất yên tĩnh, bởi vì mọi người đều đang ngủ, sau khi hai người kia đi rồi, nơi này bắt đầu yên tĩnh trở lại.
Trong không khí yên tĩnh như vậy, Tiểu Nhan không thể nói to, càng không thể bộc lộ cơn tức giận.
Cô chỉ có thể thấp giọng nhìn Hàn Thanh, như muốn nói gì đó, nghĩ một hồi lại quay đầu đi.
Một lúc sau, cô quay đầu lại nói với Hàn Thanh: “Bỏ ra bảy mươi triệu mua một chỗ như thế này, anh điên rồi sao?”
Hàn Thanh: “…”
Không ngờ đến bây giờ cô vẫn đang suy nghĩ về chuyện này.
Đối diện với ánh mắt tức giận của cô, Hàn Thanh thở dài, bất lực nói: “Đối với anh, những thứ này đều không quan trọng.”
Điều quan trọng là cô gái nhỏ trước mặt anh lúc nãy phải ngồi ghế, thật thiệt thòi cho cô.
Nếu anh không đưa cô đến đây, cô sẽ tiếp tục bị hành hạ ở đó.
Hàn Thanh bắt đầu thu dọn giường, Tiểu Nhan ở bên cạnh yên lặng quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798876/chuong-1851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.