Đến sáng sớm hôm nay thì lại ngã bệnh.
Chú Nam đau lòng nói: “Cậu Hàn, tôi đi chuẩn bị xe, rồi đưa cậu đi bệnh viện.”
“Không cần.”
Hàn Thanh họ một hồi lâu, cuối cùng cũng ngừng lại, giọng nói khàn khàn: “Cảm nhẹ mà thôi, không cần phải đi bệnh viện đâu.”
“Cậu Hàn, cậu đã họ đến mức này rồi còn không đi bệnh viện sao? Cậu cũng quá xem thường sức khoẻ của mình rồi!” Chú Nam thành khẩn nói: “Cho dù cậu còn trẻ, nhưng nếu ngã bệnh thì vẫn phải điều trị kịp thời, bệnh nặng cũng bắt đầu từ những loại bệnh nhẹ này đấy.”
Nhưng mà Hàn Thanh cũng không để ý đến ông ta, đứng dậy đi ra ngoài, chú Nam hơi biến sắc: “Cậu muốn đi đâu?”
“Tôi có chút việc cần xử lý.”
Chú Nam muốn đi ra ngoài cùng Hàn Thanh, nhưng mà Hàn Thanh lại không để cho ông ta đi cùng, cho nên cuối cùng ông ta chỉ có thể ở lại trong nhà.
Trên đường đi tìm Tiểu Nhan, Hàn Thanh lại tiếp tục gọi điện thoại cho cô.
Cũng giống như đêm qua, điện thoại di động của cô vẫn đang tắt máy, xem ra là cô còn đang tức giận, không muốn để ý đến mình.
Tối hôm qua, sau khi anh trở về thì trằn trọc cả một đêm không ngủ được, chỉ có thể mở to mắt nhìn thời gian dần trôi qua.
Anh nhận ra rằng mình đã phạm vào một sai lầm rất nghiêm trọng.
Lúc đó, Tiểu Nhan tổ chức sinh nhật cho mình đã khiến anh nhớ đến những hồi ức mà anh không muốn nhớ lại, nhưng dù sao cô ấy cũng chỉ là vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798866/chuong-1841.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.