Khi ánh lửa bắt đầu tỏa ra, trước mắt Hàn Thanh hiện lên không phải một màn này, mà là một ánh nến khác. Ánh lửa như đốt đỏ cả bầu trời, thiêu đốt hai mắt anh.
Mà tiếng hát chúc mừng sinh nhật bên tai, cũng biến thành tiếng hò hét.
Ánh lửa nghi ngút kèm theo tiếng khóc bất lực, gần như muốn xé rách toàn bộ bầu trời.Trán Hàn Thanh chảy ra mồ hôi lạnh, sắc mặt vô cùng kém. Ngay cả đôi môi mỏng cũng biến thành màu đất, khuôn mặt cô gái nhỏ nhìn xuống ánh lửa trở nên vặn vẹo.
Gần xanh Hàn Thanh nổi lên, hô hấp cũng trở nên không thuận lợi.
“Chúc mừng sinh nhật.”
Cô gái nhỏ rốt cục cũng hát xong bài hát chúc mừng sinh nhật, sau đó lớn tiếng chúc anh một câu. Chính câu này đã cắt đứt một sợi dây trong đáy lòng Hàn Thanh, khiến anh sụp đổ hoàn toàn.
Tiểu Nhan nói xong thì thúc giục Hàn Thanh thổi nến, hơn nữa vẻ mặt chân thành nói: “Trước khi thổi nền phải ước nha. Anh muốn ước chuyện gì?”
Kết quả, cũng không nhận được phản hồi, Hàn Thanh ngồi đối diện cực kì trầm mặc, hơn nữa biểu cảm… Dường như không đúng lắm.
“Hàn Thanh?” Tiểu Nhan thăm dò gọi tên anh một tiếng.
Hàn Thanh lại đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn cô chằm chằm. Ánh mắt có chút âm u, khiến lưng người ta phát lạnh.
“Sao? Làm sao vậy?” Giọng cô run run hỏi, không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Môi mấp máy muốn nói cái gì đó, Hàn Thanh lại đột nhiên đứng lên, vẫn không nói một tiếng nhìn cô chằm chằm.
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798855/chuong-1830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.