Hoá ra là hai nhà bọn họ có giao tình. Tiểu Nhan thở dài, thảo nào khi họ gặp nhau bên ngoài thang máy, Tiểu Nhan cảm thấy đối phương rất có khí chất, hoá ra là cô chủ nhà họ Hứa.
“Cô ấy không muốn nhận sự giúp đỡ nên đã đến làm việc trong Tập đoàn nhà họ Hàn sao? Anh không hề biết chuyện này à?”
Tiểu Nhan hỏi.
“Đúng thế.”
Hàn Thanh gật đầu, anh ấy mím đôi môi mỏng rồi nhìn cô nói: “Nếu không phải hôm nay cô ấy ngất ở công ty thì anh cũng không biết cô ấy đang làm việc ở đây”
Nói xong, anh ấy cũng không nhắc tới chủ đề này nữa mà khoác tay lên vai của Tiểu Nhan và nói: “Đi thôi, anh đưa em về trước.”
Tiểu Nhan được anh giữ chặt trong lòng và bước ra ngoài. Nhưng không hiểu tại sao cô ấy lại nghĩ đến Hứa Yến Uyển.
Một cô gái đột nhiên mất đi tất cả mọi thứ mà vẫn không nhận sự giúp đỡ của người khác. Cô ta muốn tự mình gánh vác mọi thứ nên mới xảy ra tình huống ngất ở công ty như vậy. Điều này thật quá khó đối với một người con gái trẻ.
Tuy nhiên, Tiểu Nhan không thể yêu cầu để Hàn Thanh giúp đỡ cô ta, dù sao đây cũng là chuyện riêng giữa hai người, cô ấy luôn cảm thấy mình không nên xem vào.
Hứa Yến Uyển ở lại bệnh viện cả buổi chiều và muốn xuất viện, nhưng đã bị Tô Cửu ngăn lại, cô ta nói: “Cô Hứa, Tổng giám đốc Hàn đã bảo tôi ở đây chăm sóc cô cho thật tốt. Hơn nữa thân thể cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798818/chuong-1793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.