“Yến Uyển, nếu như em đồng ý thì bây giờ anh sẽ gọi điện thoại cho Hàn Thanh, sau đó hẹn thời gian…”
“Không!”
Đúng lúc Lâm Hứa Chính chuẩn bị nói câu tiếp theo thì Hứa Yến Uyển nhanh chóng ngắt lời anh ta, từ chối đề nghị của anh ta.
“Bây giờ em đã biến thành như vậy rồi, đã không còn là Hứa Yến Uyển lúc trước nữa, lúc bé là lúc bé, bây giờ là bây giờ, không cần phải quay lại như trước đâu.”
Hứa Yến Uyển nói xong thì đứng dậy, đi nhanh ra khỏi cửa. Ánh mắt Lâm Hứa Chính trở nên lạnh lùng, nhanh chóng vụt dậy đuổi theo cô ta.
“Lâm Hứa Chính?”
Hứa Yến Uyển ngẩng đầu lên nhìn anh ta, cô ta không ngờ anh ta lại ngăn cản mình: “Rốt cuộc anh muốn làm gì? Muốn em gặp Hàn Thanh, muốn cho anh ấy biết chuyện em đi làm ở công ty anh ấy, đây mới là mục đích thực sự của anh, đúng chứ?”
Không thể không thừa nhận, Hứa Yến Uyển đã đoán trúng ý anh ta.
Quả thật Lâm Hứa Chính muốn nói cho Hàn Thanh biết chuyện này.
Hứa Yến Uyển nở một nụ cười đau lòng, ánh mắt thất vọng: “Không ngờ anh mở miệng xưng là anh trai em nhưng lại tính kế với em như vậy “Yến Uyển, sao chuyện này có thể gọi là tính kế được? Với tình cảnh này của em còn cậy mạnh thế sao?”
“Vì vậy, anh Lâm đang thương xót cho em sao?”
Hứa Yến Uyển bước từng bước lên áp sát người phía trước, đặt tay lên trái tim mình: “Anh cảm thấy chức vị của em quá thấp, cảm thấy em sống vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798805/chuong-1780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.