“Nghe con nói xong thì mẹ cũng hiểu được lí do con tức giận rồi. Không sao đâu, dù gì cũng là hàng xóm với nhau. Nếu có thể nói chuyện cùng nhau thì nói chuyện, còn nếu không nói chuyện được với nhau thì thôi, dù gì thì chúng ta cũng không trông cậy vào họ để kiếm ăn. Nếu họ nói những lời không tốt đẹp về chúng ta thì chúng ta cũng không cần phải nể mặt họ.”
Tiểu Nhan liếc nhìn La Tuệ Mỹ và nói: “Mẹ, mẹ không tức giận sao? Nhất định bọn họ sẽ nói rằng con không có tương lai, ăn nói sỗ sàng bất lịch sự,không được mẹ dạy dỗ cho tốt. Tất cả những tiếng xấu đều sẽ đổ hết lên là do mẹ.”
“Con gái ngốc của mẹ.”
La Tuệ Mỹ vươn tay xoa đầu Tiểu Nhan và nhẹ nhàng nói: “Những lời nói bên ngoài đầu có quan trọng, ngoại trừ ba con và con thì mẹ không quan tâm ai khác.”
“Mẹ, mẹ thật tốt bụng.”
Tiểu Nhan nắm chặt tay La Tuệ Mỹ.
Ở tập đoàn nhà họ Hàn, khi Hứa Yến Uyển đến làm việc như bình thường thì bị một vài người ở quầy lễ tân ngăn lại.
Cô ta dừng lại, nhìn những người đã ngăn mình lai.
“Có chuyện gì sao? Bây giờ là giờ làm việc.”
Giọng cô ta nhẹ nhàng như muốn nhắc nhở những người đó.
“Cô ta chính là vợ chưa cưới của Tổng giám đốc Hàn ư?”
Mấy người ở quầy lễ tân hưng phấn gật đầu: “Đúng vậy, chính là cô ta. Lúc trước cô ta đến công ty tìm Tổng giám đốc Hàn, tôi hỏi cô ta là ai thì cô ta bảo là vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798796/chuong-1771.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.